Lng mộ Đế Vương to lớn như thế, không có khả năng không có gì cả, nếu bọn họ ngay cả một món bảo vật cũng không có tìm được, ắt hẳn là do nữ tử này cầm đi hết.
Điều này làm cho trong lòng Diệp Lạc rất là bất bình.
Nhất là sau khi thấy được thực lực hiện giờ của Mộ Dung thế gia.
Nếu cho lão bảo vật này, nói không chừng Diệp gia cũng có thể tăng lên cường đại như thế!
Không! Làm sao đám ngu xuẩn Mộ Dung thế gia này có thể so sánh với Diệp gia thiên tư trác tuyệt? Có bảo bối như vậy, lqd lão có thể mang toàn bộ Võ Vương Diệp gia tăng lên tới cảnh giới Võ Hoàng, đến lúc đó, Hắc Nham Thành trừ bỏ ba thế lực lớn ra, lão chính là lớn nhất!
Mai Tuyết quét mắt nhìn Diệp Lạc, trên khuôn mặt quyến rũ xẹt qua một nụ cười lạnh.
Kẻ ngu ngốc này, đến bây giờ còn thấy không rõ tình thế! Còn dám ở loại địa phương này kiêu ngạo, lão thật là không muốn sống nữa.
"Cố cô nương, vừa rồi ngươi nói có tính hay không? Sau này không can thiệp bất cứ chuyện gì của chúng ta?"
Nàng chuyển mắt nhìn Cố Nhược Vân, ngưng trọng hỏi.
Cố Nhược Vân gật gật đầu: "Điểm ấy ta có thể hứa hẹn với các ngươi, ta thống nhất Hắc Nham Thành, l&q&đ cũng không phải là làm cho các ngươi vô điều kiện thuận theo ta, mà là ở lúc ta cần nhân thủ, cho dù là ở ngoài ngàn dặm, đều phải tới tương trợ!"
Nơi trục xuất, vẫn không phải là nơi nàng ở lâu.
Chờ lấy được Địa Ngục Chi Liên, nàng sẽ rời đi nơi này.
Mà sở dĩ nàng xây dựng thêm thế lực của mình, chính là vì để có nhiều người đi tìm Địa Ngục Chi Liên vì nàng hơn.
Trừ điều này ra, không có cái khác.
"Được."
Mai Tuyết thở ra một hơi, nói: "Mai Tuyết tham kiến chủ tử!"
Nói xong lời này, nàng lập tức ôm quyền quỳ rạp xuống đất, giọng nói không còn quyến rũ như ngày thường, mà mang theo cung kính.
"Nếu Mạc Ly Ưu và Mai Tuyết đều đã thần phục, Hắc Báo ta đây cũng không có gì hay để nói," Hắc Báo cười ;ha ha; hai tiếng: "Đi theo chủ tử tuổi còn trẻ lại lợi hại như vậy, Hắc Báo ta cũng không dọa người."
Tôn nghiêm?
Ở nơi trục xuất có tôn nghiêm gì?
Thần phục cường giả, đây mới là chân lý vĩnh hằng không thay đổi.
Không hề nghi ngờ, nữ tử trước mắt chính là một cường giả đáng giá làm cho bọn họ thần phục! Bởi vì một khắc vừa rồi kia, bọn họ rõ ràng cảm nhận được tử vong uy hiếp, nếu bọn hắn cự tuyệt, nữ tử này sẽ không nể tình giết bọn họ! Nhưng cho dù Cố Nhược Vân uy hiếp bọn họ, Hắc Báo cũng không cảm thấy có cái gì không đúng, dù sao nơi trục xuất chính là một cái địa phương như vậy.
Khuôn mặt Diệp Lạc cứng lại rồi, lão chẳng thể nghĩ tới, hai đại nhân Mai Tuyết và Hắc Báo này, sẽ thần phục nàng?
"Mai Tuyết đại nhân, Hắc Báo đại nhân, các ngờơi không nên bị nữ tử này lừa, Lang Nha đạo tặc đoàn không phải nàng diệt."
Không sai, hai vị đại nhân nguyện ý nguyện trung thành nàng, hoàn toàn là bị nàng lừa bịp.
Chỉ cần mình nói rõ chuyện này, hai người bọn họ tất nhiên sẽ không mắc mưu.
Hắc Báo không kiên nhẫn nhíu mày, con ngươi sắc bén quét về phía Diệp Lạc, hừ hừ, sau đó thì không còn liếc nhìn lão một cái nữa.
"Các ngươi suy nghĩ tốt sao?" Cố Nhược Vân rõ ràng coi Diệp Lạc thành không khí, lqđ cười yếu ớt nhìn những người khác: "Không sao, ta có thể cho các ngươi cơ hội lựa chọn, người không đồng ý có thể đứng ra."
Mọi người hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời đều không biết nên lựa chọn như thế nào.
Cuối cùng, ở dưới ánh mắt của mọi người, một gã nam tử trung niên chậm rãi đứng lên, nâng đầu, nói: "Ta tuyệt sẽ không nguyện trung thành bất luận kẻ nào!"
"Hả?" Cố Nhược Vân hơi hơi nheo hai mắt lại, tươi cười đầy mặt nhìn người đứng ra, liếc mắt một cái lập tức nhận ra thân phận của đối phương.
Nam nhân này là gia chủ của Lý gia Lý Thanh, cho tới bây giờ vẫn luôn nịnh nọt Diệp Lạc, lúc đó, ở trong lăng mộ, cũng là người kêu gào lợi hại nhất, một năm qua, không thiếu đánh phá Mộ Dung thế gia, mà Cố Nhược Vân sớm đã muốn thanh toán một chút với những người giúp đỡ Diệp Lạc lúc đó.