So sánh tương đối mà nói, Cao đế bình tĩnh hơn.
Y thánh Bạch Trung Thiên nhân vật bực nào? Sao có người dám can đảm dùng danh nghĩa của ông đi lừa gạt? Nếu làm cho lão gia hỏa kia biết, khẳng định sẽ ngàn dặm xa xôi đánh tới!
Cho nên, nếu nàng dám nói như vậy, vậy tất nhiên là có căn cứ.
"Ha ha," Tề ngự y không đợi Cao đế mở miệng, lập tức cười lạnh một tiếng, đáy mắt xẹt qua vẻ sắc bén, vẻ mặt cao ngạo hỏi: "Ta giống như nhớ được, lqđ Mạc Thượng Phi Mạc gia không có bái bất luận kẻ nào làm sư phụ, vậy làm sao nói đến đồ tôn?"
Cố Nhược Vân cười cười: "Lúc trước quả thật hắn không có bái bất luận kẻ nào làm sư phụ, nhưng mà, từ giờ khắc này bắt đầu, ta chính thức thu hắn làm đồ đệ!"
Ầm!
Giọng nói thanh lãnh lạnh nhạt của nữ tử kia, giống như một tia sét, hung hăng đánh vào trong lòng mọi người.
Vừa rồi Tề ngự y còn nói Mạc Thượng Phi không có bái ai làm sư phụ, cho nên cũng không có nhân vật sư tôn này, nhưng mà nàng lại nói, ở giờ phút này mình đã nhận Mạc Thượng Phi? Ngụ ý, nàng chính là đồ đệ của Y thánh Bạch Trung Thiên?
Rốt cục Mạc Thượng Phi cũng bừng tỉnh đại ngộ, khó trách thế nhân đều không biết quan hệ của biểu tỷ và Y thánh Bạch Trung Thiên nhưng nàng lại biết, thì ra là bởi vì nàng cũng là đồ đệ của Y thánh.
Khó trách, khó trách nàng sẽ quan hệ tốt với biểu tỷ như thế!
Cao đế hít một hơi thật sâu, cũng không quản Tề ngự y sắc mặt khó coi, ánh mắt chuyển động vài cái: "Cô nương, vậy ngươi có thể nhờ được Y thánh đến chữa trị vì Thái tử hay không?"
Nếu Y thánh nguyện ý ra tay, Tề gia lão gia hỏa này tới từ chỗ nào thì cút về chỗ đó đi, hắn không hầu hạ!
"Ta nói, ta là đến đưa sính lễ," Cố Nhược Vân cười nhàn nhạt: "Mà sính lễ thứ một, chính là chứng bệnh của Thái tử điện hạ!"
Kỳ thực, Cố Nhược Vân nói ra quan hệ của Y thánh và nàng, điểm thứ một chính là vì xếp vào một thân phận đủ xứng đôi với tiểu công chúa cho Mạc Thượng Phi, điểm thứ hai, cũng chính là điểm quan trọng nhất…….....
Nếu sư phụ lão gia hỏa kia biết có người tự xưng là đồ đệ của ông, tuyệt đối sẽ ngàn dặm xa xôi giết đến!
Ở trong biển người Đông Nhạc đại lục mờ mịt này muốn tìm người thật sự rất khó khăn, cho nên, phải làm cho lão gia hỏa kia tìm đến nàng.
Cố Nhược Vân vuốt ve cằm, nở nụ cười.
Sáu năm không gặp, không biết lão gia tử kia có phải vẫn một cái đức hạnh giống như trước kia hay không, vĩnh viễn chỉ say mê bên trong nghiên cứu y thuật, vì thế có thể mấy tháng không để ý chính mình. Cho nên, l^q"đ mỗi lần nàng nhìn thấy lão gia hỏa kia, vĩnh viễn là cả người đã nhìn không thấy màu sắc y phục ban đầu, tóc lộn xộn giống như bị nổ qua.
"Bệ hạ, ngươi thật sự tin tưởng nàng?"
Trông thấy ánh mắt tỏa sáng của Cao đế kia, Tề Hạo Nhiên lộ ra răng trắng dày đặc: "Nàng chỉ là giả mượn danh nghĩa của Y thánh để lừa dối mà thôi, nếu ngươi thật sự tin nàng, chỉ sợ tính mạng của Thái tử điện hạ cũng chỉ đến nơi đây!"
Nói xong lời này, con ngươi của hắn liếc về phía Cố Nhược Vân.
"Nữ nhân, ta xin khuyên ngươi một câu, thanh danh của Y thánh không phải ngươi có thể hủy hoại! Năm trước gia gia của ta đã gặp mặt ông ta, còn từng nghiên cứu và thảo luận y thuật, chưa từng nghe nói ông ta có đồ đệ nào, lấy quan hệ của gia gia ta và ông ta, ngươi cho rằng, nếu ông ta có đồ đệ thì gia gia của ta sẽ không biết?"
Đương nhiên, tình huống chân thật là, ở một lần nghiên cứu và thảo luận y thuật nào đó, Tề ngự y ba ba tiến lên muốn nịnh bợ Y thánh, lqqd tuy rằng Y thánh phiền không chịu được, vẫn là chỉ điểm một chút, bởi vậy lập tức trở thành tư bản Tề ngự y khoe ra.
Tuy rằng lão được xưng là nhân vật gần với Y thánh, nhưng mà, Y thánh và lão chênh lệch cũng không phải một chút, mà Y Sư có thứ tự giống như Tề ngự y, có những mấy chục người ——
Những người đó, toàn bộ là cao thủ gần với Y thánh!
Có thể thấy được rốt cục chênh lệch giữa hai người có bao lớn?