Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Mộ Dung Thiến trở nên tái nhợt vô cùng, khiếp sợ nhìn Cố Nhược Vân: “ Sao có thể, sao có thể.... nàng chỉ là Siêu Phàm sơ kỳ mà thôi, hơn nữa vì sao lại có lực lượng cường đại như vậy......”

“ Siêu Phàm hậu kỳ!”

Ôn Nhã đứng một bên hít sâu một hơi, trong miệng chậm rãi nói ra mấy chữ: “ Nàng đã đột phá tới Siêu Phàm hậu kỳ.”

Siêu Phàm hậu kỳ?

Mộ Dung Thiến gắt gao cắn cắn răng, trái tim đau thập phần lợi hại, dung nhan cao ngạo vặn vẹo lên, con ngươi oán độc nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân.

“ Không có khả năng, lúc trước nàng chỉ là Siêu Phàm sơ kỳ, bất quá là tiến vào tháp thí luyện mà thôi, vì sao trong thời gian ngắn lại đột phá lên hai cấp?”

Như thế nào nàng cũng không hiểu được, nữ nhân này rốt cuộc đột phá như thế nào!

Phải biết rằng, đây chính là cảnh giới Siêu Phàm a~, không phải là võ vương võ tướng! Như thế nào đều cảm thấy nàng đột phá đơn giản giống như uống nước?

“ Tiểu Thiến, nữ nhân này sợ là chúng ta tạm thời không thể động nổi,” trong mắt Ôn Nhã hiện lên lạnh lẽo, “ Thực lực của nàng siêu việt hơn chúng ta nghĩ, tinh thần cũng cao hơn chúng ta, cho dù chúng ta liên hợp lại cũng chưa chắc hạ được nàng, hơn nữa đoạn kiếm trong tay nàng không phải là vũ khí, mà là linh khí!”

Linh khí?

Mộ Dung Thiến nhẹ nhàng mấp máy môi, tràn đầy không cam lòng: “ Ôn Nhã tỷ tỷ, chẳng lẽ chúng ta thật sự chỉ có thể buông tha nàng? Vạn nhất nữ nhân này tìm chúng ta báo thù thì làm sao bây giờ?”

Nghe vậy, Ôn Nhã cười lạnh một tiếng.

Cho dù nàng muốn báo thù, cũng là tìm Mộ Dung Thiến, không có khả năng tìm nàng.

Bởi vì chính mình chưa từng đem sát tâm lộ ra ngoài, càng là chưa từng chính diện đối mặt khó xử nàng, cũng chỉ có Mộ Dung Thiến ngu ngốc này đem mọi chuyện biểu hiện ở bên ngoài.........

Sở La cùng hai thú cũng không có tham sự chiến đấu, chỉ có Tử Ngọc không kiềm chế được chạy đi lên, nhưng mà tới nơi này cũng đều là nhân vật thiên tài, căn bản thực lực không kém so với hắn, cho nên rất nhanh trên người hắn liền mang theo thương tích.

Cố Nhược Vân nhìn Tử Ngọc, đem một quả đan dược ném qua: “ Ăn vào đan dược, rồi lui xuống đi.”

“ Vâng.”

Kết quả Tử Ngọc nuốt đan dược vào bụng, ủy khuất lên tiếng, tiếp theo thối lui đến bên cạnh đám người Sở La, bất quá hắn nhìn về phương hướng chiến trường trong mắt vẫn lộ ra lửa nóng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK