Sau khi tất cả chuyện kết thúc, Cố Nhược Vân quay đầu nhìn về phía lão gia tử, nhíu mày nói: "Việc này ta giúp người giải quyết, về phần chuyện thanh lý gia tộc vẫn là tự người ra tay đi, ta sẽ không nhúng tay, tiểu Dạ, trả Lân Lập trưởng lão lại cho ông ấy."
Khuôn mặt lão gia tử tràn ngập uy nghiêm, vẻ mặt sắc bén nói: "Người đâu, Lân Lập trưởng lão đã dĩ hạ phạm thượng, từ đây về sau bỏ đi danh trưởng lão, đưa đi hình đường chờ đợi xử lý!"
Môn phong (nề nếp gia đình) của Đông Phương thế gia này quả thật cần nhân dịp có thời cơ tốt như hôm nay thanh lý một chút.
Mà sau khi giọng nói của ông vang lên, cửa phòng hội nghị bị phá tan mở ra, một đám hộ vệ người mặc áo giáp vọt vào cửa, tiến lên phía trước hung hăng ngăn chặn Lân Lập trưởng lão muốn phản kháng.
"Ha ha, các ngươi sẽ hối hận, các ngươi nhất định sẽ hối hận vì hành vi hôm nay!"
Trước khi bị áp chế đi, Lân Lập trưởng lão cười ‘ha ha’ vài tiếng, tiếng cười kia làm người ta mao cốt tủng nhiên (lông tóc dựng đứng), tóc gáy cả người đều dựng thẳng lên.
Nhưng mà, tất cả mọi người ở đây không ai cầu tình vì lão, có một số người càng là tự thân khó bảo toàn, còn quản lão?
"Tiểu Dạ, chúng ta đi thôi."
Cố Nhược Vân ngáp một cái, đôi mắt nhìn về phía nam tử bên cạnh, nhẹ nhàng cười khanh khách nói.
Nói xong lời này, nàng lập tức đi ra ngoài.
——
Ngoài phòng hội nghị, dưới bầu trời xanh thẳm, nam nhân dừng bước lại, mắt đỏ bình tĩnh nhìn thiếu nữ đứng ở trước mặt hắn, trong ánh mắt hàm chứa vẻ khác thường.
"Tiểu Dạ?"
Cố Nhược Vân sợ run một chút, quay đầu kinh ngạc nhìn về phía nam nhân, hỏi: "Như thế nào?"
"Vừa rồi nàng nói ta là người của nàng," Trên mặt Thiên Bắc Dạ mang theo vẻ ngượng ngùng, ánh mắt chờ mong nhìn Cố Nhược Vân: "Nàng nói là thật sao?"
"Ừ?" Cố Nhược Vân nhẹ nhàng nhướng mày, nâng lên một chút tươi cười: "Chàng nói xem?"
Dứt lời, nàng không có nói thêm một câu nào nữa, bước nhanh đi đến trong viện.
Sau lưng nàng, nam nhân ngây ngốc nhìn bóng dáng đi xa của thiếu nữ, thật lâu không cách nào hoàn hồn.
Ý tứ của nàng là, nàng thừa nhận mình là người của nàng?
Kinh hỉ này đến quá đột ngột cũng quá nhanh, thế cho nên làm cho hắn trực tiếp ngốc ở tại chỗ, kinh ngạc ngóng nhìn bóng lưng của Cố Nhược Vân.
Đoạn thời gian kế tiếp, mọi người thành Đông Phương bị dọa ngây người.
Đầu tiên là trước đó Đông Phương thế gia có hai cường giả đột phá đến cảnh giới Võ Hoàng, nhưng mà mấy ngày sau đó, hơi thở cường đại vẫn luôn xoay quanh ở trên không trung Đông Phương thế gia, không đếm được người liên tiếp đột phá tới Võ Hoàng, bởi vậy cũng làm cho người ta không rõ rốt cuộc Đông Phương thế gia đã xảy ra chuyện gì, mà lại có nhiều cường giả đột phá như vậy.......
Mà ở dưới loại rung động này, một ngày trước khi xuất phát đi Thần Chi Thí Luyện kia rốt cục đã đến.
Lúc này, trong đình viện của Đông Phương thế gia, một đám người trẻ tuổi tụ ở cùng nhau, những người này đều là kiêu ngạo của Đông Phương thế gia, cũng là toàn bộ thiên tài số một số hai trong thành Đông Phương, nhưng mà hiện giờ, những thiên tài trẻ tuổi luôn cao ngạo tự mãn đều là mắt lộ ra tôn kính nhìn thiếu nữ phía trước.
Thiếu nữ kia tuổi cũng không lớn, ước chừng mười tám mười chín tuổi, cả người váy xanh thanh lãnh lạnh nhạt, đứng ở trong một đám người này có vẻ vô cùng đột ngột.
"Nha đầu, lúc này đây trừ ngươi mang đội ra, ta để cho Đông Phương Trường Kim đi theo các ngươi cùng hành động."
Lão gia tử ho khan hai tiếng, ánh mắt nghiêm khắc quét về phía chúng đệ tử phía dưới: "Các vị, lần này Cố Nhược Vân dẫn đầu các ngươi đi tỷ thí, các ngươi phải nghe theo hiệu lệnh của nàng, không cho phép có bất luận kẻ nào cãi lại."
"Vâng, gia chủ!"