Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phấn y nữ tử nhìn Cố Nhược Vân từ trên xuống dưới, thời điểm nhìn đến đoạn kiếm trong tay đối phương, trong mắt toát ta trào phúng.

" Một thứ giống như vũ khí cũng không có, thế nhưng nghèo tới loại trình độ này! Người tới, ban thưởng cho nàng một trăm đồng vàng, để nàng đi xa Thần ca ca một chút!"

Khi nói lời này, phấn y nữ tử nâng lên cằm tuyết trắng, từ trên cao nhìn xuống Cố Nhược Vân.

" Vâng, đại tiểu thư."

Nghe thấy phấn y nữ tử phân phó, một gã thị vệ đi theo phía sau nàng móc từ trong vạt áo ra một trăm đồng vàng, bá một tiếng liền ném tới trước mặt Cố Nhược Vân, kiêu căng ngạo mạn nói: " Mấy thứ này là đại tiểu thư chúng ta ban thưởng cho ngươi, còn không mau cút đi! Một cái bình dân nghèo ti tiện mà thôi, cũng dám đoạt người cùng đại tiểu thư chúng ta!"

Giờ khắc này, thị vệ bên cạnh phấn y nữ tử không cảm giác được nhiệt độ xung quanh đang mất dần độ ấm.

Trên dung nhan yêu nghiệt của Tá Thượng Thần lạnh lẽo vạn phần, nhìn về phía phấn y nữ tử để lộ ra vài phần sát khí, nhưng cuối cùng hắn cũng không có làm cái gì, môi đỏ mê ngươi nâng lên một độ cong khinh miệt.

Tiếp theo sau đó một đôi mắt hoa đào nhìn về phía Cố Nhược Vân, hắn thật muốn nhìn một chút Tiểu Vân nhi sẽ dùng thủ đoạn gì trừng phạt nữ nhân không biết trời cao đất dày này.

Không sai!

Xác thật nữ tử này đi theo Tá Thượng Thần vào nơi này, cũng không đại biểu Tá Thượng Thần có hảo cảm với nàng.

Nếu không phải lúc trước sư phụ có mệnh lệnh, chỉ bằng lời nói của nàng vừa rồi cũng đủ chết trăm ngàn lần!

Cố Nhược Vân không chút để ý nhìn túi tiền trên mặt đất, chợt khom lưng đem túi tiền nhặt lên, nàng cầm trên tay ước lượng số tiền trong túi, bên môi mang theo một mạt độ cong: " Một trăm đồng vàng? Nếu ngươi có thể lấy ra một ngàn vạn đồng vàng, ta có thể suy xét một chút!"

" Ngươi........" thân thể phấn y nữ tử run rẩy một chút, hung hăng trừng mắt nhìn Cố Nhược Vân, " Ngươi nghèo đến độ điên rồi phải không? Một ngàn vạn đồng vàng? Ngươi đi cướp sao? Ta xin khuyên ngươi một câu, Thần ca ca là người của ta, nếu ngươi dám đánh chủ ý len hắn, ta sẽ làm ngươi chết không có chỗ chôn!"

Cố Nhược Vân kinh ngạc há to miệng, giống như nghe được cái gì làm nàng khiếp sợ không thôi, ngay sau đó nàng quay đầu nhìn về Tá sắc mặt rất khó coi của Thượng Thần đứng bên cạnh, hơi choi chớp đôi mắt: " Tẩu tử, ngươi khi nào thì đã trở thành người của người khác rồi? Chẳng lẽ ngươi không cần huynh trưởng của ta?"

Tẩu tử?

Vừa nghe lời này, đừng nói là phấn y nữ tử đang ái mộ Tá Thượng Thần, ngay cả mọi người xung quanh vây xem kịch vui đều không tự chủ được trợn tròn mắt.

" Ngươi đang nói cái gì?" nháy mắt phấn y nữ tử ngốc lăng, cũng không rảnh để đối phó Cố Nhược Vân, chỉ là ngây ngốc nhìn Tá Thượng Thần, " Ngươi nói hắn là tẩu tử của ngươi? Không có khả năng, Thần ca ca là nam nhân, như thế nào lại là tẩu tử của ngươi?"

Biểu tình Cố Nhược Vân càng thêm kinh ngạc, chớp đôi mắt hỏi: " Chẳng lẽ ngươi không biết sao? Yêu nghiệt này là...đoạn tay áo! Nói cách khác, một nam nhân bình thường vì sao lớn lên lại yêu nghiệt như vậy?"

Tá Thượng Thần đứng một bên nhìn biểu tình kinh ngạc của Cố Nhược Vân, không nhịn được bất đắc dĩ lắc đầu, hắn nhìn nàng đạm mạc thanh lãnh đã quen, cũng không biết nữ nhân này lại có một mặt như vậy.......

" Không có khả năng, chuyện này không có khả năng!"

Phấn y nữ tử lắc lắc đầu, bước chân thối lui về phía sau, dung nhan kiều diễm trắng bệch vạn phần, thực hiển nhiên đã chịu đả kích nghiêm trọng.

Vô luận như thế nào nàng cũng không dám tin, nam nhân mình thầm thương trộm nhớ cư nhiên sẽ là một người đoạn tay áo?

Những người khác đứng phía xa thầm thích Tá Thượng Thần còn khó tiếp thu hơn nàng!

" Thần ca ca, ngươi nói cho ta, nàng nói không phải là sự thật, ngươi thích chính là nữ nhân, không phải là nam nhân!"

Nghĩ đến đây, phấn y nữ tử vội vàng ngẩng đầu, nhìn về phía Tá Thượng Thần, dùng ngữ khí hy vọng cuối cùng hỏi.

Tá Thượng Thần nhìn nàng một cái, mắt đào hoa tràn đầy ý cười lại không chứa độ ấm: " Tô Lâm, nàng nói đều là sự thật!"

Oanh!

Giống như sét đánh, phấn y nữ tử ngốc tại chỗ, dung nhan kiều diễm tràn đầy nước mắt, hai mắt mơ hồ ngóng nhìn khuôn mặt yêu nghiệt dưới hoàng hôn.

Không!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK