Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chẳng lẽ trưởng lão biết những người kia là gian tế muốn lẫn vào bên trong Ẩn Môn? Cho nên tính toán tự mình ra tay? Nhưng mà không đúng a~, trên mặt trưởng lão không có bất kỳ biểu hiện phẫn nộ nào, ngược lại còn mang theo tươi cười. hơn nữa khác thường ở chỗ Thiên Nhân trưởng lão lại tiến đến đứng ở đại môn, trong lòng bọn họ đột nhiên dâng lên cảm giác không ổn.

“ Thiên Nhân trưởng lão thế nhưng tự mình tới tiếp đón chúng ta, thật đúng là làm chúng ta thụ sủng nhược kinh.”

tuy lời nói là như vậy, nhưng tươi cười trên mặt Cố Nhược Vân trước sau vẫn nhàn nhạt, nhìn không ra bất cứ thần sắc kinh ngạc.

“ Ha ha,” Thiên Nhân trưởng lão ha hả cười, “ Nghe các ngươi nói ngày hôm qua bị chặn ngoài cửa Ẩn Môn, miễn cho có người không biết tốt xấu,cho nên ta tự mình tiến đến một chuyến cho yên tâm, nha đầu, phòng của ngươi ta đã giúp ngươi chuẩn bị thật tốt, cùng ta đi vào thôi.”

“ Được.”

Cố Nhược Vân nhàn nhạt nâng khóe môi, dưới ánh mắt sợ hãi của hai gã đệ tử Ẩn Mô, chậm rãi đi vào trong Ẩn Môn.

Hai gã đệ tử kia hoàn toàn bị dọa hoảng, sau khi vài đạo thân ảnh kia biến mất cũng chưa phục hồi tinh thần lại, ngơ ngác nhìn đám người Cố Nhược Vân biến mất, chợt một cổ khủng hoảng tràn ngập ở trong lòng, làm cho thân thể bọn họ run rẩy một chút.

Xong rồi xong rồi.

Mấy người này thật sự là khách của Ẩn Môn, mà bọn họ lại đem bọn họ cự tuyệt ngoài cửa.

Nghĩ đến kết quả này, hai gã đệ tử Ẩn Môn hận không thể đâm đầu chết, cũng là đền bù cho sai lầm phía trước.

............

“ Cố nha đầu, nơi này chính là chỗ ở ta an bài cho ngươi,” sau khi đem Cố Nhược Vân đến một khoảng sân, Thiên Nhân trưởng lão quay đầu, tươi cười đầy mặt nhìn chăm chú vào nàng, “ Một mảnh sân này đều là địa bàn của ngươi, hơn nữa ở chỗ này vô luận ngươi muốn làm cái gì cũng không ai đến quấy rầy ngươi, chẳng qua có một việc ta muốn báo với ngươi trước tiên.

“ Chuyện gì?” Cố Nhược Vân nhướng nhướng mày hỏi.

“ Nha đầu, tuy nói ngươi đạt được quán quân khảo hạch nhưng chưa có tiếp nhận truyền thừa, còn cần xem biểu hiện của ngươi trong Ẩn Môn, chuyện này sẽ do tự tộc trưởng chúng ta khảo nghiệm, chờ ngươi thông qua khảo nghiệm, truyền thừa của Ẩn Môn chúng ta sẽ truyền cho ngươi,” Thiên Nhân trưởng lão nhìn Cố Nhược Vân, “ Bởi vì thực lực hiện tại của ngươi còn chưa đủ cường đại, vì để tiếp nhận truyền thừa thành công, cũng không còn cách nào khác.”

Quan trọng hơn là, tộc trưởng muốn khảo nghiệm nàng có tư cách gặp thánh thú hay không.

“ Ta hiểu được,” Cố Nhược Vân gật gật đầu, “ Vậy kế tiếp muốn ta làm cái gì?”

“ Ha ha,” Thiên Nhân trưởng lão cười hai tiếng, “ Cái gì ngươi cũng không cần làm, cứ ở trong Ẩn Môn tu luyện là được rồi, trong Ẩn Môn chúng ta linh khí tương đối nồng đậm, đối với tu luyện của ngươi sẽ có rất nhiêu chỗ tốt, hy vọng ngươi có thể nắm chắc cơ hội này.”

“ Được.”

Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, vân thanh phong đạm nói: “ Vậy sau đây ta sẽ đi tu luyện.”

Xác thật trong Ẩn Môn này linh khí rất nồng đậm, hơn nữa nếu dùng thêm Tụ Linh đan, có thể làm cho việc tu luyện của nàng tăng lên không ít.

“ Cố nha đầu, nếu ngươi có yêu cầu gì, có thể tùy thời đi viện trưởng lão tìm ta, ngươi là quán quân khảo hạch Ẩn Môn chúng ta, vô luận là ta hay là tộc trưởng đều rất xem trọng ngươi.”

Thiên Nhân trưởng lão cười ha ha hai tiếng, hữu hảo đối với Cố Nhược Vân nói: “ Hiện tại nếu ngươi không có chuyện gì nữa, ta liền rời đi trước.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK