Tận thế! Đúng vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy tận thế đang bao phủ. Nhiều Linh thú như vậy, chắc hẳn thú của Tây Linh đại lục đều tụ tập ở đây.
"Nha đầu, đây là con giở trò quỷ sao?"
Tất nhiên Đông Phương lão gia tử cũng bị kinh hãi, đôi mắt vội vàng nhìn về phía Cố Nhược Vân, khẩn trương hỏi.
Cố Nhược Vân lắc đầu: "Không phải, con còn không có năng lực để triệu tập tất cả Linh thú của Tây Linh đại lục tới đây."
"Không phải con, vậy là ai làm?" Gương mặt lão gia tử tràn đầy sự lo lắng, dung nhan già nua trở nên tái nhợt. "Xong rồi, chắc chắn là có người có thù với Đông Phương thế gia ta, muốn dùng Linh thú đem Đông Phương gia ta đạp thành đất bằng. Số lượng Linh thú nhiều như vậy, cho dù là Võ Tôn cao cấp đều không ứng phó được."
Lông mày Cố Sanh Tiêu nhíu chặt lại, hắn ta đem Cố Nhược Vân ôm vào trong ngực để bảo hộ, ánh mắt lãnh khốc, cảnh giác nhìn về đám Linh Thú đang tới, khí thế cường đại trân người trong nháy mắt bộc phát, cuồn phong nổi lên, hắc bào tung bay trong gió.
"Cố Nhược Vân!"
Sắc mặt Vinh Hân vô cùng khó coi, phẫn hận nhìn nữ tử từ đầu tới cuối chỉ bình tĩnh mà đứng xem. Nàng không hiểu tại sao đến lúc này rồi mà nữ nhân này vẫn có thể điềm nhiên như nước? Chẳng lẽ nàng ta không biết sợ hãi là thế nào?
"Nói đi, có phải ngươi đắc tội với người không nên đắc tội nào đó nữa hay không? Chính vì thế mới làm liên lụy đến chúng ta?" Mặt mũi Vinh Hân tràn đầy lửa giận: "Chúng ta đến đây để chúc mừng sinh thần lão phu nhân, không phải vì để chết ở chỗ này! Nếu như ngươi muốn chết, hãy tự đi tìm chết, vì sao lại muốn liên lụy đến chúng ta?"
“Xoạt xoạt!” Lập tức, vô số ánh mắt đều nhìn về Cố Nhược Vân.
Những thế lực vốn cùng Đông Phương thế gia có thù hận tất nhiên sẽ không buông tha cơ hội tốt như vậy, nhao nhao lên tiếng chỉ trích:
"Ta biết ngay Đông Phương thế gia sẽ không bao giờ được yên ổn! Đặc biệt là Cố Nhược Vân, nàng ta rất thích gây chuyện thị phi? Địch nhân mà nàng chọc đến còn ít sao? Chắc chắn là có người đã hận nàng tận xương cho nên mới muốn ở sinh nhật của Đông Phương phu nhân lần này, huyết tẩy Đông Phương thế gia."
"Đúng vậy, nếu sớm biết như vậy ta đã không tham gia tiệc sinh thần chó má này, bây giờ lại bị bỏ mạng ở đây!"
"Đông Phương gia chủ, chúng ta còn có việc, muốn đi trước một bước. Những Linh thú này, các người hãy tự mình đối phó đi, việc này cùng với chúng ta không có quan hệ."
Nói xong lời này, ngay lập tức, một đám người muốn rời đi.
Chẳng qua tất nhiên đã không còn cơ hội đó nữa, trên bầu trời, dưới mặt đất, vô số Linh thú đã đem Đông Phương thành bao vây. Từ xa xa, đã thấy một mảnh lít nha lít nhít, chỉ là những Linh thú này khi chạy đến Đông Phương thế gia thì lại dừng lại, từng đôi mắt nhìn chăm chú vào đám nhân loại trước mắt.
Mọi người ở đây đều cảm giác được sự tuyệt vọng. Ngay lúc đó, một đạo hồng quang lại chiếu sáng cả một mảnh không gian, giống như ngọn lửa cháy sáng rực rỡ, sáng đến nỗi toàn bộ đại lục đều có thể nhìn thấy vầng hào quang này.
Đột nhiên, một con Hỏa Long khổng lồ xông qua bầy Linh thú, xuất hiện trước mắt mọi người. Ngọn lửa trên người của nó thiêu đốt đến nóng cháy hừng hực, toàn bộ thân thể giống như được hình thành từ một đống lửa. Miệng nó rống to một tiếng, nhan sắc đỏ rực trên bầu trời càng đẹp đến mức tiên diễm...
Chẳng qua… Sau khi nhìn thấy có người đang đứng trên lưng của Hỏa Long, gương mặt Cố Nhược Vân đột nhiên xuất hiện sự kinh ngạc.
Một đầu tóc bạc tung bay trong gió đêm, hồng bào đỏ như máu, dưới sự phụ trợ của ánh lửa lại thêm vạn phần kinh diễm.