Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bỗng nhiên, nàng hét lên một tiếng, xoay người hướng về phía sau chạy đi, nhìn thấy phương hướng nàng nàng chạy đi, bọn thị vệ bảo hộ bên người vội vàng đuổi theo....

" Lúc trước ta thiếu ngươi không ít nhân tình, cho nên...." Cố Nhược Vâ dừng một chút, mỉm cười xoay người nhìn Tá Thượng Thần, " Lúc này đây, ta giúp ngươi giải quyết cái phiền toái này."

Từ lúc đầu Cố Nhược Vân liền nhìn ra, Tá Thượng Thần đối với phấn y nữ tử rất không kiên nhẫn, nhưng cũng không biết vì sao hắn không đuổi nàng rời đi.

Bất quá, mặc kệ như thế nào, cũng coi như nàng trả một ân tình cho Tá Thượng Thần.

" Không biết tên Sanh Tiêu kia biết ngươi đem hắn bôi đen sẽ có cái biểu tình gì." Tá Thượng Thần nhịn không được nở nụ cười.

Nụ cười kia, phong hoa tuyệt đại, khuynh quốc khuynh thành!

Làm những nữ tử xunh quanh đều vì tươi cười của nam nhân này mà lắc lư như lên đồng, nhưng trong lòng lại đáng tiếc cho nam tử yêu nghiệt, thế nhưng là...đoạn tụ!

Cố Nhược Vân không nói gì, nhìn ánh mắt Tá Thượng Thần lộ ra một tia khác thường: " yêu nghiệt, ta rất cảm tạ ngươi ba lần bảy lượt trợ giúp ta, nhưng có một số việc ta muốn cùng ngươi nói rõ ràng! Cho dù ta là muội muội Cố Sanh Tiêu, cũng không hy vọng ngươi vì hắn mới cứu ta, huynh muội chúng ta thiếu nợ ngươi quá nhiều."

Người nam nhân này, vì Cố Sanh Tiêu mà từ Đông Nhạc đại lục chạy tới Đệ Nhất thành, lại từ Đệ Nhất thành tiến vào Minh Giới, nói không cảm động là giả.

Đáng tiếc nàng cảm động thì như thế nào?

Huynh trưởng nàng là một nam nhân bình thường, cho dù nàng vì Tá Thượng Thần mà cảm động cũng không thể trợ giúp hắn.

" Yêu nghiệt, nếu như về sau ngươi có yêu cầu trợ giúp gì, dù ở ngoài ngàn dặm ta cũng sẽ trợ giúp ngươi," Cố Nhược Vân chậm rãi xoay người, đưa lưng về phía Tá Thượng Thần, nhàn nhạt mở miệng nói, " Chỉ là, ta còn hy vọng ngươi có thể buông bỏ khối tình cảm đối với huynh trưởng, huynh trưởng ta cũng sẽ không tiếp nhận, có lẽ những chuyện khác ta còn có thể giúp ngươi, nhưng đối với loại chuyện này ta chỉ có thể đồng cảm cũng không giúp được gì!"

Tươi cười trên mặt Tá Thượng Thần biến mất một chút, mắt đào hoa hiện ra một nỗi đau không dễ phát giác.

Gia hỏa này thế nhưng cái gì cũng đều biết!

Nhưng mà, thông minh như nàng, sao có thể không nhìn ra cảm tình của mình thoáng bày ra với Cố Sanh Tiêu?

Nghĩ đến đây, hắn cười khẽ lên: " Tiểu Vân nhi, ta cùng Sanh Tiêu cũng là sinh tử chi giao, trợ giúp các ngươi cũng là đương nhiên, có một số việc ngươi suy nghĩ quá nhiều, sở dĩ vừa rồi ta thừa nhận theo lời ngươi nói, cũng bất quá là muốn cho Tô Lâm hết hy vọng, không có ý khác.

Cố Nhược Vân nhướng nhướng mày, xoay người nhìn về phía Tá Thượng Thần, cười như không cười hỏi: " Ngươi xác định?"

" Xác định!"

Trong ánh mắt Tá Thượng Thần mang theo một mảnh ánh sáng, kiên định nói ra hai chữ này.

Lúc này đây, thật ra đến phiên Cố Nhược Vân nghi hoặc.

Chẳng lẽ chính mình đã đoán sai, Tá Thượng Thần không phải yêu thầm huynh trưởng?

" Chỉ hy vọng như thế đi," Cố Nhược Vân khẽ thở dài một tiếng, nếu huynh trưởng cũng là cong, thật ra nàng sẽ chúc phúc cho bọn họ, đáng tiếc huynh trưởng chỉ là một nam nhân bình thường, căn bản không thể tiếp nhận hắn, " Đúng rồi, ngươi nói cho ta, nữ tử gọi là Tô Lâm kia là người nơi nào?"

Đột nhiên, Cố Nhược Vân nghĩ tới cái gì hỏi.

Nghe được lời này, Tá Thượng Thần nhịn không được nhíu nhíu mày: " Tô Lâm kia là đại tiểu thư Quận Vương phủ! cũng là hòn ngọc quý trên tay Quận Vương, sư phụ ta cùng Quận Vương từng có giao tình, cho nên ta tới nơi này thứ nhất là vì Cố Sanh Tiêu, còn thứ hai là làm một số việc cho sư phụ."

" Quận Vương?"

" Quận Vương là vương gia khác phái ở Thiên Nguyệt quốc, quyền thế ngập trời, thực lực càng là cao thâm khó lường, nếu ngươi muốn tìm Thiên Bắc Dạ nói không chừng Quận Vương có thể trợ giúp ngươi, lấy giao tình của hắn cùng sư phụ ta, tất nhiên sẽ trợ giúp chúng ta."

Cố Nhược Vân trầm mặc xuống, thật lâu sau mới mở miệng nói: " Tá Thượng Thần, chúng ta nhận thức lâu như vậy, ta trước nay vẫn chưa có gặp qua sư phụ ngươi, cho nên khong biết vị sư phụ này của ngươi là cái dạng người gì?"

" Kỳ thật," Tá Thượng Thần dừng một chút, " Ta cũng không có gặp qua sư phụ ta."

" Ngươi không có gặp qua sư phụ ngươi?"

Cố Nhược Vân nghi hoặc nhìn Tá Thượng Thần hỏi.

" Không sai," Tá Thượng Thần gật gật đầu, khuôn mặt yêu nghiệt nâng lên một mạt cười khổ, " Trước nay ta không có chân chính gặp qua hắn, có gì muốn phân phó đều là hắn trực tiếp truyền âm thông qua linh hồn cho ta, ngay cả phương pháp tu luyện cũng là tiến hành trong lúc ngủ mơ! Cho nên, chỉ có mình ta từ trước đến bây giờ, còn hắn chưa từng gặp qua!"

Cố Nhược Vân nhẹ nhàng vuốt ve cằm, không biết suy nghĩ cái gì, rất nhanh nàng mới ngẩng đầu, tiếp tục nhìn Tá Thượng Thần nói: " Vậy lần này ngươi tới Minh Giới, sư giao phó chuyện gì cho ngươi?"

Nghe vậy, Tá Thượng Thần lắc lắc đầu: " cụ thể sư phụ cũng không nói là chuyện gì, chỉ nói ta tiến vào Quận Vương phủ mà thôi, sau khi ta vào Quận Vương phủ, cũng không sai biệt lắm gặp được ngươi."

Nói tới đây, trên mặt nam nhân lộ ra một tia bất đắc dĩ.

" Đại tiểu thư Tô Lâm của Quận Vương phủ là được mọi người yêu thương cả đời, bị Quận Vương sủng ái vô cùng bá đạo, hơn nữa bản tính háo sắc, sau khi thấy ta liền bị nàng quấn lấy không thôi, nếu không phải ngươi nghĩ cách giúp ta đuổi nàng đi, sợ là dọc theo đường này ta không được yên bình."

Nói đến đại tiểu thư Quân Vương phủ này, trên mặt Tá Thượng Thần tràn đầy không kiên nhẫn, nếu không phải quận vương có giao tình với sư phụ, hắn đã sớm đem cái háo sắc kia quăng ra ngoài.

Còn làm sao nhịn đến bây giờ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK