Chỉ cần nhắc tới trăm vạn cân rượu Quân Hà, Chân Vô Danh nhất định sắc mặt trắng bệch, hồi ức thống khổ nửa năm kia. - Ngươi người này thật không thú vị, không biết đùa giỡn gì hết. Chân Vô Danh xấu hổ cười, đẩy bình rượu trước mặt sang một bên, bàn tay còn tự động vuốt ve tóc mai mà nữ tử hay làm, Từ Ngôn nhìn mà buồn nôn. - Nếu có cơ hội, về sau nhất định phải chữa khỏi bệnh ẩn cho Vô Danh huynh. - Coi như ngươi có lương tâm, đây...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.