Mục lục
Nhất Ngôn Thông Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bách yêu có tốc độ cực nhanh, trong khoảnh khắc đã đến bờ. Từng luồng áp lực của đại yêu cùng lúc khóa chặt địch nhân.

Ngay lúc bách yêu áp sát, bóng dáng của Từ Ngôn điên cuồng phóng to, hai tay chấn động, dễ dàng phá tan áp lực của bách yêu. Sau đó, hai cánh của hắn vung mạnh, thân hình lao đi như tia chớp, tốc độ cực nhanh khiến đại yêu Long Tước cũng phải ngẩn người.

"Đuổi theo!"

Lôi Lục hung hăng giậm chân lần thứ hai, Long Tước bất đắc dĩ đành tức giận rống lên, há to cái miệng rộng, phun ra một ngụm sương mù cổ quái.

Màn sương mù này không có độc, thế nhưng bên trong ẩn chứa lực lượng thiên phú của tộc Long Tước, trong nháy mắt bao phủ xung quanh Từ Ngôn.

Cảm giác thân thể nặng nề dần, ánh mắt Từ Ngôn liền xoay chuyển; thâm nhập sâu trong màn sương, dường như hắn nghe thấy một âm thanh nào đó giống như tiếng gầm to của rồng, phượng. Màn sương mù này có áp lực rất mạnh, thế nhưng làn sóng âm trong đó mới chính là lực lượng đáng sợ chân chính của bộ tộc Long Tước.

Nó cũng giống như áp lực mạnh mẽ đến từ hơi thở của loài rồng bị nén thành hình thái của màn sương mù, từ đó có thể nhận rõ lực lượng bên trong là mạnh đến nhường nào. Nếu là người thường thì chỉ riêng âm thanh của Long Phượng gào lên là đủ để đánh nát thần hồn!

Khi tiếng kêu đó truyền vào tai, Từ Ngôn vẫn chưa kịp cảm nhận được có gì nguy hiểm thì một tiếng rít gào quỷ dị từ đáy mắt bắn ra, trong thoáng chốc phá nát cái lực lượng thiên phú của đại yêu Long Tước.

Lúc lực lượng thiên phú bị phá, cả người Long Tước chấn động, suýt nữa hất văng Lôi Lục trên lưng bay ra ngoài.

"Hắn có thể phá tan Long Phượng Tề Minh của ta... Không thể nào! Trừ phi hắn có dòng máu của Long Phượng!"

Long Tước gầm nhẹ, tỏ vẻ sợ hãi. Lôi Lục nghe thấy thế thì ánh mắt ngưng trọng, hai tay của y xuất ra hai thanh roi sấm sét, xung quanh có từng tia điện nổ đì đoàng liên tục.

"Chẳng lẽ hắn có dòng máu của Long Phượng sao?" Lôi Lục thấp giọng hỏi.

"Có thể là như vậy. Nếu không, làm sao hắn có thể phá vỡ lực lượng thiên phú của ta trong nháy mắt như thế chứ." Long Tước đáp bằng một giọng nặng nề.

"Cũng có lẽ là ngươi quá yếu! Đuổi theo!" Lôi Lục quyết tâm muốn giết chết Quỷ Diện. Kẻ này chưa chết, cơn giận trong lòng y khó tiêu tan,

Bách yêu có tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt có thể bay đi xa trăm dặm. Thế nhưng, tốc độ của Từ Ngôn lại nhanh hơn, dẫn bầy Đại Yêu bay đến tận sâu trong Thiên Bắc, ngay cả Đại Yêu hệ phi hành như Long Tước cũng khó mà bắt kịp.

"Đôi cánh sau lưng hắn có vẻ kỳ quái, mang hơi thở của tộc Ưng chúng ta." Một tên Đại Yêu tộc Ưng đang đuổi theo bỗng phát hiện ra một điều gì đó cổ quái bèn lên tiếng nhắc nhở.

"Đôi cánh đó rõ ràng chỉ là vật chết, tại sao tốc độ lại nhanh đến thế?"

"Có hơi thở của pháp bảo, cặp cánh của Quỷ Diện đúng là một kiện pháp bảo đấy! Có thể là một cái pháp bảo được luyện chế bởi vật liệu đến từ Đại Yêu tộc Ưng!"

"Tốc độ của pháp bảo dù nhanh cách mấy cũng khó mà so sánh được với Đại Yêu. Chúng ta chính là Đại Yêu hệ phi cầm; dù pháp bảo của Nhân tộc có nhanh cỡ nào đi nữa cũng khó mà vượt qua Đại Yêu có sở trường bay lượn."

"Trừ khi, bên trong đôi cánh của hắn có sức mạnh của Đại Yêu..." Ánh mắt của Lôi Lục trầm xuống, y nói: "Long Tước, nói về Đại Yêu có tốc độ nhanh hơn ngươi, hình như tại Thiên Bắc này cũng không có nhiều."

"Tốc độ của Minh Phong cũng có thể cho là tương đồng. Trừ tên đó ra, kẻ có thể đuổi kịp ta chỉ có mỗi Tử Lân, phu nhân của ta." Long Tước cũng tỏ vẻ khó hiểu vô cùng. Y chẳng hiểu làm thế nào mà tốc độ của một kiện pháp bảo lại có thể nhanh hơn y.

Đột nhiên, Long Tước kêu vang một tiếng, hai cánh đang vỗ mạnh kia bỗng run rẩy nhẹ.

"Hơi thở của tộc Ưng, đôi cánh của Đại Yêu..."

Long Tước chợt nhớ ra một điều gì đó, chỉ là y không muốn đề cập đến mà thôi. Bởi vì, năng lực nào có thể vượt qua yêu thú hệ bay Long Tước của y, đối với cả bộ tộc mà nói, chính là một loại sỉ nhục khi bị đè đầu cưỡi cổ.

"Liệt Vân ưng bay cao trong mây mù, vỗ cánh một cái, mây phải tan, gió ngừng thổi... Đó chính là đôi cánh của Liệt Vân ưng!"

*chú thích: Liệt là nứt, rách, tan; Vân là mây; cái tên Liệt Vân ưng ý muốn nói đôi cánh làm tan mây/ làm rách mây.

Tiếng thì thầm vang lên từ miệng của Long Tước, giọng nói tràn ngập sự cam chịu và phẫn nộ.

Y xuất thân từ tộc Long Tước kiêu căng, thế nhưng từ lâu bên trong bộ tộc, các vị trưởng bối đã từng dạy bảo xuống một điều.

Thấy mây tan - Chớ bay lên!

Lời dạy bảo của các vị trưởng bối có hàm ý rằng, ở đời sau, nếu một ngày nhìn thấy những cụm mây trắng tan vỡ trên bầu trời thì tuyệt đối không nên bay lên cao, bởi vì bọn chúng khó mà đuổi kịp Liệt Vân ưng trong những đám mây kia.

Mây mù tản mác, điều đó chứng minh khi Liệt Vân ưng chắp cánh bay lên tầng không, Long Tước nhất tộc bắt buộc phải cúi đầu chào thua!

"Lo quái gì mây tan hay tan mây, Quỷ Diện chỉ có một thân một mình. Chỉ cần Bách yêu vây giết, hắn sẽ bị bào mòn sức lực mà chết tươi ngay thôi!"

Lôi Lục nói nhẹ nhàng, tiếp đó chỉ huy bách yêu đuổi giết. Dù gì đi nữa thì y có phải tốn sức gì đâu, kẻ xui xẻo chính là bọn Đại Yêu bay lượn này, phải dốc sức liều mạng bay rượt theo kẻ địch.

Bọn Đại Yêu này đuổi theo sát nút nhưng tốc độ bỏ chạy của Từ Ngôn vẫn nhanh hơn, không lâu sau đã cách sông Thông Thiên tầm trăm dặm.

Hiện tại, đối với Từ Ngôn, giết chết Đại Yêu chỉ là một chuyện khá dễ dàng. Nhưng số lượng của bách yêu rất nhiều, hắn mà liều mạng ra tay chắc chắn sẽ bị hao mòn sức lực mà chết.

Cho dù bị bách yêu đuổi giết nhưng Từ Ngôn đã đạt được mục đích. Hắn chỉ cần ngăn chặn đám Đại Yêu này chứ không cần liều mạng, sau đó tìm những tên Đại Yêu đi đơn lẻ mà ra tay, sớm muộn cũng có thể giết sạch bọn chúng mà thôi.

Thiên Môn Hầu cũng không phải là loại người lỗ mãng, hơn nữa tâm tư khá là độc ác. Nếu chắc thắng, hắn sẽ ra tay nghiền ép ngay từ đầu; nếu tình thế bất lợi, hắn sẽ ưu tiên chạy trốn, sau đó phản kích khiến kẻ địch không kịp trở tay.

Ở Thiên Bắc mấy năm nay, Từ Ngôn đã có thể rèn luyện kinh nghiệm chiến đấu càng lúc càng thuần thục hơn. Khi dẫn dắt bách yêu cách Hoàng Hà gần ba nghìn dặm, Từ Ngôn trực tiếp sử dụng Phong Độn chi pháp.

Đôi cánh Liệt Phong được Phong Độn cường hóa khiến tốc độ của Từ Ngôn càng nhanh hơn, bỏ lại bọn Long Tước này càng lúc càng xa, cuối cùng biến mất.

"Là độn pháp..."

Lôi Lục phất tay ra hiệu cho bách yêu dừng cuộc đuổi giết. Nhìn Quỷ Diện biến mất trên bầu trời, y căm hận đến nỗi ngứa ngáy cả hàm răng, chỉ tiếc là không thể làm gì hơn được.

Tốc độ của đôi cánh Liệt Vân ưng vốn dĩ đã rất nhanh, ngay cả đại yêu Long Tước cũng khó mà theo kịp. Hiện tại, Từ Ngôn lại thi triển độn pháp, sợ rằng ngoại trừ Yêu Vương ra, bất kỳ tên Đại Yêu nào cũng đều không thể đuổi kịp tên Quỷ Diện ghê tởm đó.

Đứng trên lưng Long Tước, Lôi Lục lặng im một lát.

Ba tên Đại Yêu bị giết chết cũng chẳng nhằm nhò gì, dù là có chết mất ba mươi tên, Lôi Lục cũng không nhăn mặt lấy một cái. Chỉ cần đến Thiên Nam, y sẽ còn gặp được những tên Đại Yêu trong Yêu tộc. Trừ khi, Quỷ Diện đủ khả năng giết hết tất cả Đại Yêu trong một lần, bằng không chẳng ai có thể ngăn cản Bách Yêu yến.

Y đang suy nghĩ nguyên do vì sao Quỷ Diện vẫn còn sống.

Quyết định vị trí tập hợp của Bách yêu tại Tiềm Long lĩnh, sự sắp đặt sau cùng của Lôi Lục chính là vị Yêu Vương nhà mình kia.

Lúc đó, Yêu vương Lôi Vũ đã đuổi giết Quỷ Diện rồi mà; Lôi Lục không thể nào hiểu được vì sao ngay cả Yêu Vương cũng xuất hiện rồi thế nhưng tên Quỷ Diện đó vẫn không chết?

Lôi Lục im lặng, bách yêu cũng im lặng. Thân là thế lực mạnh mẽ nhất Thiên Bắc, bọn bách yêu tụ tập cùng nhau này vốn dĩ có thể đánh đâu thắng đó, không ai cản nổi, dù đối mặt với cường giả cấp Thần Văn cũng sẽ không nhún nhường. Nhưng mà, bọn chúng lại bị đùa giỡn bởi tên Quỷ Diện trước mặt này.

Không chỉ có bách yêu đang giữ im lặng suy tư, tại một vị trí cực sâu bên trong Thiên Bắc, Lôi Vũ và bóng hình đối diện y cũng đang im lặng suy tư.

"Có phải ngươi nghe rõ tiếng gào to bên trong cơ thể hắn là tiếng rồng ngâm?" Trong bóng tối, có kẻ mở lời nghi ngờ.

"Chắc chắn không sai. Chính là tiếng rồng ngâm." Lôi Vũ trầm giọng nói.

"Yêu chủ luân hồi, đáng lý ra không nên xuất hiện trên người của Nhân tộc chứ?" Một giọng nói già nua vang lên.

"Con người hay yêu thú đều là sinh linh, vì thế chẳng ai có thể không chế lực lượng luân hồi được cả. Vì thế ngài ấy xuất hiện trên cơ thể của một tên Nhân tộc cũng chẳng có gì ngạc nhiên."

"Nếu tên Quỷ Diện kia đúng thật có quan hệ với Yêu chủ, vậy chẳng phải tổ chức Bách Yêu yến chính là lãng phí thời gian ư? Giết chết quá nhiều Nhân tộc sẽ khiến hắn nảy sinh ác ý với Yêu tộc."

"Nếu không giết Nhân tộc, vậy phải mất bao lâu Yêu chủ chi hồn bên trong cơ thể hắn mới thức tỉnh đây?"

"Vẫn tiếp tục tiến hành Bách yêu yến. Dù tiếng gào trong cơ thể của hắn có phải tiếng rồng ngâm hay không, trước hết lấy nhiệm vụ thức tỉnh yêu chủ là ưu tiên, chỉ cần ngài ấy tỉnh lại chúng ta sẽ hiểu được đáp án thôi mà."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK