Bành bành bành. - Vô Nhạc huynh? Vô Nhạc huynh ngươi nghe được ta nói chuyện không? Quân Vô Nhạc lâm vào hồi ức của mình, Từ Ngôn bắt đầu gõ sọ não Đạo Tử, vừa cảm giác vừa la to, muốn nhìn một chút trong đầu Đạo Tử có phải trống rỗng hay không. Đang nói đạo lý mà, mình ở bên kia cười ngây ngô, Từ Ngôn rất hoài nghi Đạo Tử vừa rồi vận dụng Phong Ma Chú tiêu hao tâm lực, bây giờ trở nên có chút khờ ngốc. - Nghe được, nghe được, Từ đạo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.