Nhìn ánh mắt nhàn nhạt của cô, Trương Nguyên Thanh nhất thời có chút hổ thẹn. Hai con đường của dì Tiểu Viên đều là vì hắn mà đứt. Hắn đành phải khô khan nói: “Dì Tiểu Viên đối với tôi tình sâu nghĩa nặng nha.” Tiểu Viên chỉ ‘a’ một tiếng. Tuy chưa đạt được đáp án muốn có, nhưng Trương Nguyên Thanh vẫn ở lại nói chuyện phiếm với cô hai giờ, thẳng đến lúc mặt trời ngả về tây hắn mới rời khỏi. Trương Nguyên Thanh phát hiện mình có chút không nắm bắt được Tiểu Viên,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.