Trương Nguyên Thanh trầm ngâm vài giây, giật mình, đứng dậy nói: “Tôi đi WC một chuyến.” Hắn vượt qua từng cái bàn cà phê, tiến vào WC, khóa kỹ cửa, đậy lại nắp bồn cầu, ngồi xuống, nhắm mắt, ở trong đầu quan tưởng dung mạo của phụ thân. Không bao lâu, bộ não sôi trào, các loại tạp âm không có ý nghĩa gào rống ở bên tai, hình ảnh tan vỡ hỗn loạn lần lượt hiện lên. Lần này, trạng thái hỗn loạn duy trì rất lâu rất lâu, thẳng đến lúc chóp mũi Trương Nguyên Thanh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.