Cậu buông ly rượu xuống, chăm chú nhìn vào mắt cháu trai, trước nay không đứng đắn hắn hiếm thấy nghiêm túc ngưng trọng, chậm rãi hỏi: “Nguyên Tử, nếu cháu từ bỏ trở thành Thái Dương Chi Chủ, cậu cùng Mị Ma sẽ giao ra mảnh vỡ La Bàn Quang Minh, nhưng câu này cậu muốn nghe chính mồm cháu nói.” Trương Nguyên Thanh môi khẽ mấp máy, muốn nói gì, nhưng câu “cháu bằng lòng” này trước sau không nói ra được. Ở sâu trong lòng, một cảm xúc khó gọi tên đã ngăn trở hắn. “Có thế...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.