Lúc này, Phó Thanh Dương đẩy ra cửa gỗ hai cánh của phòng sách, ánh mắt lạnh mà nhạt đảo qua bốn người, thản nhiên nói: “Nguyên Thủy, theo tôi ra ngoài một phen.” Trương Nguyên Thanh vội vàng buông cái thìa bạc nhỏ múc kem xuống, lon ton đi qua. Thấy hắn tới, Phó Thanh Dương quay người đi luôn, chờ Trương Nguyên Thanh đóng lại cửa phòng sách, đi theo, hắn không quay đầu nói: “Vụ án đã định tính, thưởng cho không ít điểm đạo đức nhỉ.” “Hai ngàn.” Trương Nguyên Thanh nói. Phó Thanh Dương gật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.