Tiếng chuông vang thật lâu, bên kia mới bắt máy, truyền đến thanh âm Nguyên Thủy Thiên Tôn cơn buồn ngủ nồng đậm, nửa chết nửa sống: “Alo, lão đại...” Phó Thanh Dương nhíu mày: “Cậu còn đang ngủ?” “Phải, tỉnh rồi lại mê man...” Trương Nguyên Thanh uể oải nói: “Chuyện gì vậy lão đại? Không có việc gì tôi ngủ tiếp.” “Đến phòng sách của tôi một chuyến.” Phó Thanh Dương tâm tình bực bội cúp máy. Vốn cho rằng Nguyên Thủy Thiên Tôn sẽ lập tức Tinh Độn tới đây, kết quả đợi mười mấy phút, thằng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.