“Mang ta đi cùng!” Khương Tinh Vệ hô to. Cô lao nhanh vài bước, tung người nhảy lên, ý đồ bắt lấy hai chân A Nhất. Con ngươi dựng thẳng lạnh lùng của A Nhất nhìn cô một cái, chủ động giảm bớt độ cao, hai cánh tay chụp, nắm lấy cánh tay Khương Tinh Vệ, mang theo cô lao thẳng về phía bầu trời. Trong quá trình này, hắn nhanh nhẹn tựa như ruồi bọ, khi thì lướt ngang, khi thì lao xuống, tránh đi một rồi lại một sợi dây leo quật tới. Không bao lâu, đã đến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.