Phó Thanh Dương không nhìn cấp dưới tâm phúc lảm nhảm, “Vẻ mặt của cậu nói cho tôi biết, cậu tựa như gặp chút chuyện.” “Lão đại anh rất không thú vị nha, cũng không biết tiếp trend.” Trương Nguyên Thanh thở dài một tiếng: “Không phải việc của tôi, tôi có một người bạn...” “Khi người ta có bí ẩn khó nói không tiện nói ra, bình thường sẽ dùng ‘Tôi có một người bạn’ để yểm hộ.” Phó Thanh Dương nghiêm túc gật đầu, tỏ vẻ trend này hắn tiếp được. Trương Nguyên Thanh bỗng kẹt, ngược lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.