Tay cầm rất nhiều thần khí, nếu còn không giết được Lục trưởng lão, Trương Nguyên Thanh cảm giác mình có thể sớm trở về linh cảnh. “Cậu, cậu đừng bốc đồng.” Sắc mặt Tiểu Viên quýnh lên, theo bản năng bắt lấy cánh tay Nguyên Thủy Thiên Tôn, thanh âm nôn nóng mà trầm thấp, “Săn giết Chúa Tể không phải trò đùa, cậu thật không dễ gì tránh được một kiếp, sao lại như thế, như thế...” Như thế không khôn ngoan*? * Không khôn ngoan như thế, do cấu trúc ngữ pháp ngược với tiếng Việt Hoàn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.