“Không đau cậu không nhớ đời.” Quan Nhã cả giận nói: “Cậu hôm qua chơi trò gì, một năm một mười khai ra cho bà, chị lại cân nhắc là bẻ tay cậu hay là bẻ chân cậu.” “Tôi không có trò gì, tôi có thể có trò gì, không phải chị đề nghị chia tay sao?” “Phi, lão nương là Thám Báo, lúc này nếu còn chưa phản ứng lại, chị dứt khoát trở về linh cảnh được rồi.” Quan Nhã quát: “Nói!” “Việc này đều trách Phó Thanh Dương, là hắn cắt tơ hồng của tôi.” Quan Nhã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.