Chưa nghe vài câu, gã tên là Phong Thần Chi Dực kia dẫn cấp dưới, lui đến chỗ bậc thang. Julian cất cao giọng nói: “Ngươi có thể thoải mái chạy, đồ vật hỏng hóc ta sẽ phụ trách đền, bao gồm xe của các vị khách.” Phất tay chém ra một mảng đao gió, rợp trời rợp đất bao phủ kẻ địch. Hai đầu gối Trương Nguyên Thanh bật một phát, hướng bên trái bắn ra, tránh đi mảng đao gió này, nhưng không đợi đứng vững, dưới chân bỗng nhiên nhấc lên một cơn lốc mạnh đáng sợ,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.