Trương Nguyên Thanh ngồi lên ghế trúc vừa rồi Vương Bác Vọng từng ngồi, nhắm mắt, đồng thời cắn nuốt linh thế hai sĩ quan cấp cao của Thành Phòng quân. Ký ức vỡ vụn ập tới. Mười mấy giây sau, Trương Nguyên Thanh mở mắt, từ hòm đồ lấy ra ba mũi Sinh Mệnh Nguyên Dịch, một cái vòng gỗ công năng chữa trị, đập lên bàn. “Anh cũng đi.” Trương Nguyên Thanh nhìn Anh Gà Đỏ: “Mau chóng rời đi, anh cái tên tai họa này.” Anh Gà Đỏ: “? ? ?” Thấy vẻ mặt ngẩn ra của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.