Trương Nguyên Thanh vừa định nói chuyện, bỗng cảm ứng được cảm xúc của Winnie xuất hiện dao động, từ ban đầu bình thản biến thành “Người này thật phiền, sao còn chưa đi”, “Tôi rất bận rộn, mời mau mau rời đi” . Ngay sau đó, Winnie ngẩng đầu lên: “Tôi rất bận, không có việc gì thì đi ra ngoài đi.” Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, xoay người rời khỏi. Đi ra khỏi khu vực làm việc của cao tầng Thiên Phạt, lúc đi ngang qua khu làm việc của bộ giám sát, hắn nghe thấy Viên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.