Kỳ quái là, Trương Nguyên Thanh không cảm thấy phản cảm, bởi vì Phó Thanh Dương cao quý cùng kiêu ngạo rất thuần túy, khí chất hợp với bề ngoài. Phó Thanh Dương ngồi ngay ngắn ở ghế dựa cao, giọng điệu bình tĩnh nói: “Không cần khách sáo với tôi, tôi chú ý cậu rất lâu rồi, rất sớm trước đó đã muốn gặp cậu. Nhưng Quan Nhã nói, cậu là tên háo sắc có tà tâm không có tặc đảm, cho nên tính quan sát một chút nữa.” Ngài có kỳ thị đối với kẻ háo sắc sao,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.