Lúc này, cửa thủy tinh khách sạn bị đẩy ra, cửa lại không có một bóng người. Có một người không nhìn thấy được đã đi vào. Thấy cửa thủy tinh tự mở ra, tự đóng lại, Tiểu Viên khẽ nhíu đuôi lông mày, nâng tay ở trong không trung lấy ra một ống trúc nhỏ, nhẹ nhàng thổi một phát. Một khí tức ngọt ngào không màu nhanh chóng lan tràn ở đại sảnh khách sạn. “Phốc!” Một bóng người ngã ra, ngã ở mặt đất cách quầy ba mét, người nọ đội mũ lưỡi trai cùng đeo khẩu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.