Rời khỏi vịnh Phó gia, Trương Nguyên Thanh chân đạp ngũ thải kim long, nhanh chóng quay về nhà bà ngoại, rầm rầm gõ vang cửa nhà cậu. Ở trong mắt mợ cùng ông ngoại bà ngoại, cậu cả ngày không ở nhà, một đống tuổi rồi vẫn lông bông. Thật ra cậu là lấy danh nghĩa đọc rap ngao du linh cảnh, hoặc là làm chính sự. Đổi thành thời gian khác, Trương Nguyên Thanh chưa chắc có thể lập tức tìm được cậu, trừ phi hắn gặp nguy hiểm, nhưng giờ phút này tới gần giờ cơm, cậu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.