“Kẻ thù? ?”Trương Nguyên Thanh nhíu mày: “Ám Dạ Mân Côi?” Chỉ Sát cung chủ khẽ lắc đầu: “Chị không biết, chị lúc ấy quá nhỏ, ông ấy có rất nhiều thứ không nói cho chị biết. “Được, vậy nói về những thứ chị biết.” Trương Nguyên Thanh chăm chú nhìn cô, ánh mắt rất có tính xâm lược, nói “Linh hồn của tôi là chị khâu lại, đúng không?” “Ở trên người tôi đã xảy ra cái gì, vì sao tôi sẽ nhìn thấy ký ức của chị, tôi thật là lúc cấp 3 phát bệnh? Tôi đối với...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.