Phó Tuyết ngây người, ngạc nhiên nhìn con gái ánh mắt kiên định, đột nhiên cảm thấy mình không nhận ra nó nữa. Từ nhỏ đến lớn, nó có từng phản kháng mình? Một lần cũng không có. Thời điểm không tình nguyện nhất, cũng chỉ dám vụng trộm rời nhà trốn đi, trốn tới Tùng Hải tìm kiếm Phó Thanh Dương che chở. Một đứa con gái nhẫn nhục chịu đựng như vậy, thế mà dám phản kháng? Còn nói ra lời cuồng vọng lớn mật như thế. Mẹ con cũng không thể làm? “Quan Nhã, mẹ thấy con...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.