“Nghỉ ngơi?” Trương Nguyên Thanh ngẩn ra. “Bách phu trưởng trắng đêm không ngủ, hẳn là vụ án gặp phải bình cảnh.” Chị gái tất đen cười dịu dàng: “Tôi đi theo thiếu gia rất lâu rồi, còn chưa từng thấy hắn vì một vụ án buồn bực như thế, ngài phải giúp hắn nhiều hơn.” Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, rất nhanh, hắn một lần nữa tới cửa biệt thự xa hoa. Trong phòng sách, Trương Nguyên Thanh nhìn tranh chân dung treo ở trên tường, lại nhìn Phó Thanh Dương tư thế ngồi đoan chính, cảm khái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.