Hình ảnh từ mơ hồ đến rõ ràng, Trương Nguyên Thanh phát hiện mình đang ở trên một con đường lát phiến đá. Hai bên đường là tầng tầng lầu các san sát nối tiếp nhau, mái ngói đen sì cùng mái cong phác thảo ra phong cách kiến trúc cổ đại cổ hương cổ sắc. Lúc này trăng treo cao trên ngọn liễu, trong những tòa lầu các kia đèn đuốc sáng trưng, truyền ra tiếng nhạc cụ đàn sáo diễn tấu, tiếng phụ nữ cười duyên cùng với tiếng đàn ông ngâm thơ văng vẳng. Rất hiển nhiên,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.