Trong điện có một lúc lâm vào im lặng lâu dài, lặng lẽ đến mức khiến Trương Nguyên Thanh cùng Tạ Linh Hi hoảng hốt. Rốt cuộc Vô Ngân đại sư thở dài một tiếng: “Tôi biết rồi.” Tạ Linh Hi do dự một phen, to gan, nhỏ giọng hỏi: “Đại sư, ông ấy đối với tôi có ân cứu mạng, ông ấy không phải là kẻ ác, vì, vì sao sẽ trở thành nghề nghiệp tà ác?” Tăng nhân mặc nạp y màu xanh chậm rãi nói: “Hắn trước kia có một đứa con gái, rất thông minh, rất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.