Khấu Bắc Nguyệt quay về nhà xưởng bỏ hoang, quả nhiên như Nguyên Thủy Thiên Tôn nói, mấy tên kia thừa dịp hắn ra ngoài, đã vụng trộm đi chuyển trận địa. Có một con mắt bị đánh dấu đi bên ngoài, tương đương ném ra mồi nhử, dùng để hấp dẫn quái vật chủ ý, bọn họ liền có thể an tâm di động vị trí. Khấu Bắc Nguyệt lập tức trèo lên nóc nhà, cao giọng nói: “Tôi đã trở về!” Tiếng hò hét vang vọng xa xa. Hắn rống lên vài phút, rốt cuộc thấy bóng dáng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.