Trương Nguyên Thanh mở choàng mắt ra, thấy chày Phục Ma rơi ở bên chân, Tiểu Đậu Bỉ thì lui ở cạnh máy chơi game cách đó không xa, nằm úp ở trên mặt đất, cánh tay nhỏ chống đỡ thân thể, mở đôi mắt to tròn đen nhánh nhìn hắn. “Tao không sao, làm tốt lắm!” Trương Nguyên Thanh trấn an Tiểu Đậu Bỉ trước, tiếp đó lâm vào trầm ngâm. Bàng chấp sự vì sao muốn giết mình? Mình và hắn không có dính dáng gì, càng không có thù oán, hắn vì sao muốn giết mình? Ừm,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.