“Nguyên Soái sao ngay cả Phá Ma Trát cũng không nhớ? Ồ, mạt tướng biết rồi, đối đầu kẻ địch mạnh, Nguyên Soái suy nghĩ quá nhiều, không nhớ cũng rất bình thường.” Linh Quân hừ lạnh nói: “Giọng điệu kỳ quái, còn dám âm thầm trào phúng Nguyên Soái, bản tướng nhất định chém không tha.” Quan quân khẩu phục tâm không phục cúi đầu ôm quyền: “Mạt tướng không dám.” Phó Thanh Dương thản nhiên nói: “Lui ra ba mươi trượng.” Quan quân ngẩn ra, cẩn thận hỏi: “Nguyên Soái, ngài muốn làm gì? Kẻ này tuy cạn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.