Trương Nguyên Thanh đi đến bên cạnh váy đỏ, nắm cánh tay mảnh khảnh kéo cô đến một bên, “Chị xem chị, hạt cà phê thật tốt, thủy tẩy côi hạ đó, đàn bà phá của!” Chỉ Sát cung chủ tóm ngược lại cánh tay hắn, đôi mắt dưới mặt nạ dập dờn như sóng nhìn chằm chằm hắn, giọng điệu vội vàng: “Cậu đã tìm hiểu được tình báo gì? Nói mau!” Trương Nguyên Thanh không chút hoang mang giãy thoát, “Có chút khát, làm cho tôi ly cà phê đi, a đúng rồi...” Hắn nhéo nhéo cái cằm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.