Không phải Trương Nguyên Thanh sợ chết, mà là hắn cảm thấy chỉ có mình còn sống, mới có thể bảo đảm phá án, người khác hắn đều không tin nổi. Trong bóng đêm không có động tĩnh, thời gian lặng yên trôi qua, hai ba phút sau, màn đêm rút lui, ánh sáng ùa vào, tầm nhìn từ tối đen biến thành rõ ràng, sau đó là trời sáng. “Ai đã chết?” Trương Nguyên Thanh nhanh chóng nhìn quanh. Tôn Miểu Miểu, Triệu Thành Hoàng, Địch Thái, Thiên Hạ Quy Hỏa... Khuôn mặt của đồng đội lần lượt chiếu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.