Ba người không nói nữa, thản nhiên phun ra khói trắng. Qua một lúc, Trương Nguyên Thanh nói: “Lão đại, anh có phải cắt cái gì của tôi rồi hay không?” Phó Thanh Dương cầm xì gà, bưng lên rượu whisky bên cạnh bàn nhấp một ngụm, “Tơ hồng.” “Gì?” Tiền công tử lặp lại nói: “Tơ hồng, tơ hồng tượng trưng nhân duyên.” “Phốc!” Hoa công tử cười ra tiếng, “Cắt tơ hồng, cậu liền qua vạn bụi hoa không dính một chiếc lá, bởi vì căn bản không có cô gái nào sẽ thích cậu.” Vậy tôi chẳng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.