Ánh mắt Hắc Vô Thường lập tức bắn về phía Trương Nguyên Thanh, trong mắt sát khí lạnh thấu xương. Thấy thế, hắn không do dự nữa, lấy ra khăn voan đỏ, trùm ở trên đầu. Hy vọng ở trong thời gian Cô Dâu Ma cuốn lấy Hắc Vô Thường, viện binh có thể chạy tới. Một giây hai giây ba giây... Trương Nguyên Thanh bỗng phát hiện không thích hợp, âm khí đáng sợ mênh mông kia chưa buông xuống, hơn nữa thanh âm phụ cận đột nhiên biến mất. Toàn bộ thế giới tràn ngập tĩnh mịch. Hắc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.