Cho đến khi tia nắng cuối cùng biến mất cuối chân trời, không gian chìm vào bóng tối, sự hối hả và nhộn nhịp trên đường phố trở nên im lặng, Điền Sĩ Cường vẫn chưa quay trở lại. Cảnh sát ngồi xổm chờ đợi cũng thấy hơi khó thở. "Ục... Ục..." Không biết là bụng của ai kêu thành tiếng, dẫn tới cái bụng của những người tiếp theo cũng vang lên như đánh trống. Mọi người không nhịn được cúi đầu cười. Thương Minh thân với Trương Lũy hơn, nên không nhịn được đặt câu hỏi: - Đội...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.