Mục lục
Bản Chất Của Tâm Lý Học Tội Phạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

(Địa ngục Chung Lưng: Có loại người ngày thường hay để ý những chuyện vặt vãnh rồi tung tin đồn, hãm hại, phỉ báng người khác, loại người này thường được gọi là "kẻ đặt chuyện". Loại người này sau khi chết, thì sẽ bị đày xuống "địa ngục Chung Lưng", bị nhốt vào lồng rồi hấp lên. Không những thế, sau khi hấp còn bị gió lạnh thổi khắp người, rồi bị đưa xuống "địa ngục Bạt Thiệt".)

- Trần Chí Phong, nam, bị mắc chứng bệnh vọng tưởng, năm 1995 dùng dao đâm cha mẹ mình bị thương phải nhập viện, hai năm sau xuất viện. Cái này thế nào?

- Tôi điều tra một chút, Trần Chí Phong, người bản địa, bằng cấp sơ trung, có tiền sử bệnh tâm thần, ách.. Hệ thống cảnh sát có ghi ngày tháng tử vong của hắn và hộ khẩu đã gạch tên hắn. Hắn chết từ ba năm trước.

- Vương Lợi Dân, nam, mắc bệnh tâm thần phân liệt, năm 1997 sau khi phát bệnh đã bỏ nhà ra đi ba lần, được tiếp nhận chữa trị của bệnh viện, năm năm sau xuất viện.

- Vương Lợi Dân, người bản địa, hoàn toàn không có năng lực hành vi dân sự, hiện tại đang ở cùng với cha mẹ, hẳn không phải là người chúng ta muốn tìm.

....

Bệnh nhân ở bệnh viện tâm thần còn nhiều hơn so với tưởng tượng của mọi người, mà rất nhiều hồ sơ bệnh nhân lúc nhập viện đã bị nhân viên tiêu hủy. Cho nên sau một tuần lễ tra tư liệu vẫn chưa tìm được người hiềm nghi phù hợp với điều kiện.

Mà lúc này, hung thủ tiếp tục hành động.

Lý Tịnh bị đồng hồ báo thức gọi dậy từ ba giờ, không biết chút nào một tí nữa cô sẽ thấy cảnh tượng khủng bố nhất cả đời mình. Chính mình ở trong quán từ bốn giờ sáng, Lý Tịnh bắt đầu công việc làm nhân bánh, đợi cô chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, muốn đến cầm lồng hấp thả bánh bao vào. Lý Tịnh xê dịch một cái, nhưng làm thế nào lồng cũng không di chuyển, từng tầng từng tầng này cô đã xê dịch vài chục năm rồi, sao đột nhiên không dời chỗ nổi? Cô dùng sức, nhưng không chỉ xê dịch được lồng mà từ trong lồng hấp một người cao lớn ầm ầm ngã xuống, bên trong lộ ra một người bị hấp chết.

"Aaaa!!" Tiếng kêu thảm thiết bén nhọn phá vỡ buổi sáng yên tĩnh, công nhân vệ sinh nghe thấy thì chạy tới, chứng kiến cảnh này thì mau chóng báo cảnh sát.

Tay đang cầm nước của Lý Tịnh không ngừng run rẩy, trên thực tế toàn thân cô đều đang phát run, cô căn bản không thể trả lời được những câu hỏi từ cảnh sát. Cô nhớ thật kỹ mọi chuyện phát sinh sáng sớm hôm nay, nhưng lại giống như cái gì cũng không nhớ.

Văn Mạt dẫn cô rời thật xa hiện trường phát hiện vụ án, nhẹ nhàng cầm tay an ủi cô. Một lúc lâu, Lý Tịnh rốt cuộc cảm thấy đỡ lạnh lẽo hơn, cô chủ động mở miệng nói:

- Lúc tôi đi vào trong đã cảm thấy có gì đó không thích hợp. Mỗi buổi tối chúng tôi đều mang lồng hấp đi rửa, rồi đặt vào bên cạnh, để sáng sớm ngày thứ hai thả bánh bao vào sẽ tiện hơn. Nhưng mà sáng sớm hôm nay có người nhóm bếp dưới lồng hấp. Chiều hôm qua tôi đi mua đồ, chồng tôi đi ra không đóng cửa quán, nhưng tôi cũng không để ý nhiều. Nhưng mà người kia... Người kia rõ ràng đã chín. Thời điểm đi vào quán tôi cũng ngửi thấy mùi lạ, nhưng tôi nghĩ đó là mùi của nhà máy bên cạnh. Hoàn cảnh khu vực chúng tôi không tốt lắm, có mùi hôi thối cũng là chuyện thường ngày, thế nhưng, mùi tôi ngửi kia chắc là mùi thịt, ọe...

Lý Tịnh nghĩ đến ở trong quán mình, có người chết bên trong lồng hấp, không nhịn được muốn nôn. Văn Mạt từ từ lảng sang chuyện khác:

- Vậy sáng sớm hôm nay lúc chị vào quấn, cửa quán đang khóa sao? Chị có chú ý đến chuyện gì khác so với trước đây không?

- Cửa là do tôi dùng chìa khóa mở, nhưng lúc vào quán tôi phát hiện một cánh cửa sổ đã mở ra, những thứ khác gì vẫn như cũ.

Pháp y kết luận người chết chết vào thời điểm một đến hai giờ sáng, tử vong do ngạt thở, sau khi chết bị bỏ vào trong lồng hấp, thịt trên thi thể tất cả đều đã chín.

Lồng hấp cao chừng 1m5, chia làm mười tầng, hung thủ lấy tận đến tầng cuối cùng, sau đó đem người chết bỏ vào bên trong.

Hung thủ cạy một cánh cửa sổ của quán, sau đó kéo người chết vào trong, trong quá trình người chết bị chưng chính, hung thủ vẫn ở trước lò bếp thưởng thức tác phẩm của hắn, vì trước lò bếp vẫn lưu lại dấu chân giày mang theo bùn đất. Trên chốt cửa sổ lưu lại dấu vân tay, phát hiện dấu vân tay giống như bốn vụ án trước.

Thân phận người chết rất nhanh được điều tra, là phóng viên báo lá cải nổi tiếng Ngu Nhạc, còn được gọi là paparazzi. Đào Phi Nhiên là một người nổi danh trên internet, tin hắn đưa lên có thể hấp dẫn ánh mắt của người qua đường, bất kể là minh tinh đi dạo phố mua sắm hay là ba minh tinh đi ăn đêm mua vui. Nhưng có điều bởi vì hắn không để ý đến ngăn cản của người trong cuộc, công bố không ít hình ảnh lên internet, gây phiền phức cho nhiều minh tinh, có một số minh tinh bị hại nặng nề đến nỗi nguyền rủa hắn cẩn thận không xuống địa ngục. Mà gần đây nhất hắn đưa tin khiến cho hắn gặp phải kiện cáo. Hắn tuyên bố trên mạng xã hội ảnh chụp nam minh tinh nhưng bị đương sự nói là giả, đồng thời lấy tội phỉ báng người khác mà kiện hắn, có người trong nghề cũng chỉ ra ảnh đã bị pts. Chiều hôm qua hắn từng gọi điện đến tòa soạn báo nói thời gian gần đây muốn tập trung tinh lực lên tòa án, tạm thời không thể đi làm. Sau đó không thấy tin tức của hắn nữa.

Cảnh sát lục soát nơi ở của người chết, vẫn ngăn nắp sạch sẽ như bình thường, không phát hiện đầu mối gì.

- Người mà chuyện nhà chuyện cửa, nghe nhầm đồn bậy, hãm hại, phỉ báng, nhục mạ. Loại người này thường được mọi người nó là người nhiều chuyện. Người như thế sau khi chết sẽ bị đày xuống địa ngục Chung Lưng. Đây là tầng địa ngục thứ năm. Hung thủ lại đi trước chúng ta một bước.

Cuối cùng Kim Vĩnh Niên cũng từ trong bệnh viện tâm thần tìm ra được hồ sơ bệnh lý phù hợp với yêu cầu: Cổ Lương, 15 tuổi bởi vì giết người và cùng lúc chẩn đoán mắc bệnh tâm thần phân liệt, bị toà án cưỡng chế yêu cầu tiếp nhận trị liệu. Biểu hiện trong ba năm của Cổ Lương rất tốt, lúc hắn thành niên được bệnh viện thả ra ngoài. Vốn là lúc hắn xuất viện cha mẹ hắn đã dời đi, hoàn toàn không có hành tung, từ đó về sau cậu bé 18 tuổi đáng thương cùng với bà nội nương tựa lẫn nhau, không tiếp tục đi học, có tìm mấy công việc, nhưng thời gian đi làm không lâu, sinh hoạt vẫn tương đối khổ cực. Một năm trước, bà nội hắn qua đời vì bệnh tim. Nhà của bọn họ bị phá phải dời đi nơi khác, hắn được một khoản bồi thường không nhỏ, từ đó về sau không biết tung tích.

Cổ Lương, Cổ Lương, Văn Mạt nhanh đi đến trước bàn làm việc, rút ra ghi chép đưa cho Phạm Minh Dương:

- Cổ Lương là hiềm nghi quan trọng! Chúng ta vẫn nỗ lực giải thích vì sao hung thủ biết được hành vi của Khưu Lợi mà sát hại hắn. Tất cả người chết chỉ có Khưu Lợi bị bắt đi từ trong nhà, nói rõ hung thủ vô cùng hiểu rõ hoàn cảnh sống của Khưu Lợi, có tự tin mình mang hắn đi mà không bị người nào phát hiện. Cổ Lương là hàng xóm của Khưu Lợi, ở phòng đối diện với phòng Khưu Lợi.

Lúc cảnh sát chạy đến, gian nhà Cổ Lương đã trống không, theo chủ cho thuê nhà nó, Cổ Lương thuê nhà ở đây được một năm, mỗi tháng đều rất đúng hạn nộp tiền thuê nhà, không gây phiền toái cho chủ cho thuê nhà, là một khách trọ rất tốt. Vì vậy lúc Cổ Lương gọi điện thoại nói chuyển đi chỗ khác chủ cho thuê còn hơi tiếc nuối, hỏi hắn tại sao lại đi thì hắn chỉ nói tìm được nơi ở thuận tiện rồi, không nói nhiều lời.

Thành phố A biển người mênh mông, Cổ Lương ẩn thân trong đó, hắn đã hoặc đang tìm con mồi tiếp theo!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK