Hoàng Đông rất không thoải mái khi ở một nơi nghiêm túc như vậy, cậu ta không có thói quen phơi bày bản thân trong tầm mắt người khác, cậu ta luôn cảm thấy người ta nhìn mình bằng ánh mắt soi mói và khinh thường, khiến cậu ta cảm giác như đang đi trên đường phố mà không mặc quần áo vậy. Bây giờ cảm giác này càng thêm mãnh liệt, ngồi trước mặt cậu ta cách khoảng hai mét là Văn Mạt và Quyền Trạch Chính, họ không hề cười với cậu ta như lúc trước mà chỉ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.