Tần Bằng Tu không thể tưởng tượng được chính mình lại tự biến khéo thành vụng, để cho mẹ càng không hoan nghênh Văn Mạt. Anh chỉ thấy người mẹ cao quý, lý trí và rộng lượng không thấy đâu nữa, trước mắt là hình ảnh vẻ mặt mẹ chua ngoa, lôi kéo bốn người trên bàn ăn nói chuyện phiếm đùa giỡn thoải mái cười to. Và không hề nói bất kỳ câu nào với Văn Mạt. Văn Mạt giống như đang xem kịch, nhìn bốn người trước mắt gắp thức ăn cho nhau, vừa nói vừa cười, còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.