(Địa ngục Băng Sơn: Phàm những ác phụ hãm hại chồng, thông dâm với người khác, cố ý phá thai, khi chết sẽ bị đày xuống địa ngục Băng Sơn. Kẻ bị phạt sẽ bị lột hết quần áo, lõa thể leo lên núi băng. Ngoài ra, những người ham mê cờ bạc, bất hiếu với cha mẹ, bất nhân bất nghĩa, cũng sẽ bị đày trèo lên núi băng.)
Ba tuần lễ, không phát sinh chuyện gì, cảnh sát thành phố B bỏ theo dõi cha mẹ Cổ Lương. Khóe miệng Phạm Minh Dương như sắp nổi ra lửa, nhìn Văn Mạt kiểu gì cũng thấy không thuận mắt. Mỗi ngày chỉ lật hồ sơ, tìm người nói chuyện phiếm, không làm chuyện chính sự, để cho người của hắn ở cùng nhau, thật sự xem mình là con ông cháu cha à? Thổi phồng những thứ huyền diệu khó giải thích, nhưng vẫn để cho tội phạm chạy! Điều này là sỉ nhục với cảnh sát thành phố A, hung thủ giết năm người, có cả một người trong nghề, thế mà bọn họ ngay cả mặt hung thủ thế nào cũng không biết! Phạm Minh Dương từ lúc biết phá án đến giờ chưa từng thấy bất lực như thế này.
Mà Văn Mạt cũng không giải thích được hành vi của hung thủ, cô khẳng định hung thủ sẽ không đình chỉ giết người, thời gian ba tuần đã trôi qua, đối lập với thói quen giết người của Cổ Lương là quá dài, đủ để hắn giết ba người rồi.
Dựa theo về thần thoại Địa Ngục ở Trung Quốc thời cổ đại, tầng thứ sáu là địa ngục Đồng Trụ, kẻ ác ý phóng hỏa hoặc hủy diệt chứng cứ phạm tội, trả thù, kẻ đốt chết người, sau khi chết sẽ bị đày vào địa ngục Đồng Trụ. Quỷ sứ sẽ đốt hết quần áo của họ, để cho họ ôm lấy một cây trụ bằng đồng có đường kính một mét, cao hai thước. Sau đó đốt than ở trong ống trụ, quạt gió làm việc liên tục, trụ đồng màu đỏ bừng không tắt... Nếu như không xem qua hình ảnh giới thiệu về mười tám tầng Địa Ngục, như vậy thì có thể liên tưởng đến Phong Thần bảng! Tô Đát Kỷ dùng sắt nung đỏ đốt da người, ôi, nghĩ đến thôi mà khiến cho người ta tê cả da đầu. Xét thấy Cổ Lương thích tìm kiếm người bị hại trên internet, cảnh sát nghiêm mật giám thị những nhân vật có tin tức gần đây nhất, tạm thời không phát hiện mục tiêu thích hợp. E rằng Cổ Lương cũng không chọn được người thích hợp, nên mới lâu như vậy vẫn chưa hành động sao?
Nhưng cuối cùng Phạm Minh Dương cũng không cần tiếp tục buồn bực, bởi vì sau ba tuần lễ Cổ Lương được "nghỉ ngơi", hắn lại lần nữa xuất thủ.
Lưu Giai Hân năm nay 24 tuổi một mình đi tới thành phố A làm ăn đã được hai năm rồi, hoàn cảnh gia đình bình thường, bằng cấp không cao, mặt mũi cũng bình thường, nhưng cô luôn ảo tưởng một ngày nào đó sẽ có một bạch mã hoàng tử lái xe BMW tới đón cô. Nhưng mà, lúc vừa mới tới thành phố A, cô không quen hoàn cảnh cũng không quen ai, nhưng con người phải ăn phải ngủ thì mới có thể sống, cô chỉ có thể làm thuê trong một tiệm bánh kem nhỏ, thức dậy sớm hơn cả gà, ngủ muộn hơn cả chó, làm việc nhiều hơn cả trâu, sinh hoạt còn thiếu thốn hơn cả chuột. Lưu Giai Hân không cam lòng cả đời này cứ tiếp tục sống cực khổ như vậy. Muốn trải qua làm một người phụ nữ có cuộc sống sung sướng, muốn làm một người xinh đẹp; sinh hoạt quá nghèo khổ, khát vọng muốn làm một người phụ nữ xinh đẹp cũng dần hết hy vọng, bên cạnh có đủ loại người muốn có được cô, nhưng cô không hề đồng ý kết hôn với những tên đàn ông không biết xấu hổ lại có tí tiền. Cho nên, kết cục duy nhất Lưu Giai Hân tìm được cho mình con đường một đêm sẽ trở nên giàu có, mà cô cũng không hề hối hận mà bước xuống, cuối cùng chia tay bạn trai yêu nhau được ba năm đang chờ cô ở dưới quê, đi vào con đường u ám mịt mờ, ngã vào trong ngực của đàn ông có tiền (bằng tuổi cha hoặc đã có vợ), buông thả bản thân hoàn toàn. Cô còn ngây thơ cho rằng, chỉ cần có đứa bé, có thể sẽ lập gia đình, mục tiêu cuối cùng từ chim sẻ hóa thành phượng hoàng. Nhưng mà ở cái xã hội này, ai sẽ để mắt đến người như cô, chỉ cần người nào có tiền thì cô bị coi không khác gì "xe buýt". Thời gian hai năm, hai mươi tư tháng, Lưu Giai Hân sẩy thai 15 lần. Bị vợ người ta đánh gian tại giường có 6 lần. Có một người phụ nữ từng đi bắt gian chồng mình hai lần, sau cùng đối phương không chịu nổi mà ly hôn chồng, sau đó đưa ảnh chồng mình lên trên internet, còn có cả thông tin tên họ của cô, ngay cả chuyện cô từng đi sẩy thai nhiều lần cũng bị đưa ra ngoài ánh sáng.
Đồng nghiệp của Lưu Giai Hân rất khinh bỉ hành vi của cô, nhưng Lưu Giai Hân không hề quan tâm, thanh danh ư? Nó được bao nhiêu tiền một cân? Có thể đổi lấy tiền để ăn sao?
Lưu Giai Hân không để bụng, Cổ Lương theo dõi cô, rốt cuộc đến thời điểm cô ở lại một mình vệ sinh quán thì tập kích cô. Vóc người Lưu Giai Hân nhỏ nhắn xinh xắn, không thường vận động, Cổ Lương không tốn nhiều sức để đánh cô ngất xỉu. Sau đó, hắn mang cô như mang một con búp bê vải đi vào bên trong cửa hàng.
Ngày thứ hai Lưu Giai Hân vẫn chưa tới làm, chủ cửa hàng rất tức giận, đáng lẽ tiệm bánh cũng không cần quá nhiều người, nhưng sáng sớm hôm nay ai cũng bận rộn, đã nói với cô nhiều lần mà tính tình vẫn không đổi! Chủ cửa hàng một bên nói tục một bên gọi điện thoại cho Lưu Giai Hân, còn nghĩ sau lần này nhất định phải đuổi cô!
"A~~ Hiểu đau đến cỡ nào, em từng là thế giới trong anh, chẳng qua lúc anh quay đầu em lại đi tới trước đường một bước, bước cuối là cô độc. A~~ Hiểu đau đến cỡ nào, em từng là thế giới trong anh, chỉ cầu em thoát khỏi xiềng xích ái tình, ràng buộc ái tính, tùy ý theo đuổi...
Chuông điện thoại Lưu Giai Hân vang lên mơ hồ trong cửa hàng. Chủ cửa hàng tìm theo tiếng kêu, đi tới trước tủ lạnh trong phòng bếp.
Tủ lạnh này chỉ dùng để đựng đồ dự bị, dưới tình huống bình thường thì không dùng tới. Sao điện thoại Lưu Giai Hân lại vang ở đây chứ? Chủ cửa hàng từ từ mở cửa tủ lạnh, Lưu Giai Hân thẳng tắp đổ ra...
Phạm Minh Dương vẫn cảm thấy vụ án này không phải do Cổ Lương làm. Người chết bị vứt xác ngay tại chỗ làm, nói là sát nhân có âm mưu từ trước thì càng giống như sát nhân có tình cảm mãnh liệt, ngay từ đầu hung thủ không nghĩ tới sẽ giết người, sau lại không biết xuất phát từ nguyên nhân gì mà giết người. Hơn nữa, Văn Mạt cũng phân tích người bị hại tiếp theo có thể bị dao đâm chết hoặc trên người có rất nhiều vết dao chém mới đúng, nhưng người bị hại này bị đông cứng đến chết.
Kết quả kiểm tra xác của pháp y cho thấy, da dưới cổ của người bị hại có hiện tượng xuất huyết, là được tạo thành trước khi chết trong thời gian ngắn, chắc là lưu lại lúc hung thủ chế ngự người bị hại. Mà thi thể người chết chuyển màu hồng, vẻ mặt bình thản, trạng thái chết tất cả đều đã đông cứng. Tạm thời không thể xác định được thời gian chết thực sự của người chết.
Mà nhân viên trong tiệm bánh cũng chứng thực, ngày hôm qua đến phiên người chết dọn dẹp vệ sinh, những người khác đều rời đi sau khi xong việc. Mà sáng sớm hôm nay lúc mở cửa tiệm, cửa vẫn khóa. Nếu bây giờ phát hiện thi thể Lưu Giai Hân, nói rõ đêm qua cô ấy không rời khỏi tiệm bánh, như vậy người đóng cửa tiệm nhất định là hung thủ.
Nhân viên giám định phát hiện dấu vân tay trên cửa cuốn, sau khi đánh giá thì chứng minh hung thủ vụ án này giống như mấy vụ án khác. Suy cho cùng Cổ Lương vẫn xuất thủ!
Sau khi cảnh sát điều tra, Lưu Giai Hân sinh hoạt phóng túng, mập mờ với rất nhiều người đàn ông khác, đồng thời chuyện sẩy thai trên internet cũng là thật. Mà mười tám tầng địa ngục chỉ có duy nhất tầng thứ tám khiến cho người chết cóng - địa ngục Băng Sơn. Trách không được lần này Cổ Lương giết người phải đợi ba tuần lễ. Như vậy thiếu đi tầng thứ sáu và tầng thứ bảy, là do cảnh sát không phát hiện thi thể hay là do Cổ Lương chưa tìm được đối tượng phù hợp để hạ thủ?
Văn Mạt nghiêng về ý thứ hai, Cổ Lương không phải dạng hung thủ che đậy ý nghĩ giết người của mình, cho nên ba tuần lễ còn chưa phát hiện thi thể nào thì chỉ có thể nói Cổ Lương không sát hại ai trong lúc đó. Vậy tại sao Cổ Lương lại nhảy qua hai tầng để giết Lưu Giai Hân? Là cố ý hay tính toán trước?