“Bên người Đại thiếu gia có cái nha hoàn kêu Bảo Điệp, là bào muội của nha hoàn nhất đẳng Bảo Lan bên người Đại tiểu thư chúng ta, bộ dạng xinh tươi không nói, hơn nữa làm việc thập phần nhạy bén, là người đắc lực nhất trong phòng đại thiếu gia.”
Hổ Phách thấp giọng nói,” Hướng bà tử nói, trước đó vài ngày Bảo Lan gả đi, chúng ta y theo lệ cũ của phủ cho mười hai phần quà cưới, đại thiếu gia bên kia lại lấy hai mươi lượng bạc cho. Làm nương Bảo Lan vui mừng không ngừng khoe Bảo Điệp nhà bọn họ có tiền đồ. Mấy ngày nay tuyết rơi, huynh đệ Bảo Lan thân mình không tốt, ăn bột củ sen. Còn khiến, người trong viện thấy, bột củ sen kia dựng trong tráp, mơ hồ nhìn thấy ấn ký nội vụ phủ. Mở ra hương ngọt tỏa bốn phía, giống như đúc bột củ sen của thái phu nhân. Hiện tại mọi người trong nhà truyền, đại thiếu gia năm nay mười ba, Bảo Điệp cũng cập kê, chỉ sợ là muốn bị thu phòng.”
Thập Nhất Nương nghe hiểu được:” Cho nên Tam phu nhân cũng nghe đến tin đồn này, nhưng không có ý tứ thu phòng Bảo Điệp. Muốn đem nha hoàn bên người đại thiếu gia thay đổi hết, lại sợ có tin đồn linh tinh truyền ra, tính đem Nhị thiếu gia cũng kéo xuống nước. Hai huynh đệ cùng nhau đổi người.”
” Hơn phân nửa là phu nhân nói như vậy.” Hổ Phách thấp giọng cười nói,” Hướng bà tử còn nói, lúc trước Bảo Điệp có thể đi đến bên người đại thiếu gia hầu hạ, là ý tứ của Đại tiểu thư, lúc ấy Tam phu nhân liền ngại Bảo Điệp bộ dáng quá xinh đẹp, không thập phần vui vẻ. Nhưng Bảo Điệp làm việc thập phần chịu khó, miệng lại ngọt, hầu hạ đại thiếu gia rất là tận tâm. Tam phu nhân dần dần để mắt. Còn từng thưởng qua Bảo Điệp nhẫn vàng lưỡng mai, một cây trâm cẩn hồng bảo thạch, một đóa nam châu hoa. Ở trong phòng đại thiếu gia là nha hoàn đứng đầu.”
Thập Nhất Nương không khỏi lắc đầu:” Chỉ hy vọng đừng rơi vào kết cục giống Đích Cẩm liền tốt!”
Hổ Phách nghe ánh mắt trầm xuống, cảm xúc cũng rơi xuống. Bên ngoài có tiếng cười như chuông bạc ngân khi xa khi gần.
Không biết vì cái gì, bình thườngthanh âm thập phần dễ nghe giờ phút này trong lỗ tai lại trở nên bén nhọn. Hổ Phách đột nhiên nén không được giận, sẳng giọng:” Tân Cúc này, thật tùy tiện. Đây là gặp ngài, nếu gặp người khác, chỉ sợ nhóm mama đã sớm tát một bàn tay.”
Thập Nhất Nương cười nói:” Mọi người cao hứng, không khí này trong phòng cũng tốt, dù sao Hầu Gia không ở đây, nàng lại là cái biết nặng nhẹ, không quan trọng.”
Hổ Phách không khỏi âm thầm hối hận, nghĩ muốn giải thích hai câu, thì Tân Cúc đã vén mành mà vào, trong tay cầm một đôi hài.” Phu nhân ngài xem!” Màu đỏ thẫm lụa hoa trên mặt hài, dùng tơ vàng bích ngọc may thành, con bướm gương cách, hoa lệ đẹp mắt.
Thập Nhất Nương không khỏi ngẩn ra.
Tân Cúc đã cười nói” Là Đông Thanh tỷ tỷ cho ngài làm, dễ xem đi!” Nói xong, liền ngồi đến ghế con bên cạnh mang cho Thập Nhất Nương,” Hiện tại Đông Thanh tỷ tỷ có gì đều không thể đi, mỗi ngày ở nhà làm thêu thùa may vá. Chính là chúng ta cũng hưởng lây. Đông Thanh tỷ tỷ cho ta làm một đôi giày màu vàng cùng tất đỏ, rất xinh đẹp. Ta chuẩn bị lúc qua năm mang.”
Lời của nàng vừa dứt, Đông Thanh vẻ mặt ửng đỏ đi đến, có chút ngượng ngùng nói “Còn không có làm tốt đâu– hài còn phải kết con bướm nhỏ.”
Khi nói chuyện, Tân Cúc đã muốn đem hài cho Thập Nhất Nương mặc vào” Hợp chân không? Phu nhân!”
Thập Nhất Nương nhìn hài trên chân, lại nhìn ánh mắt Tân Cúc cùng Đông Thanh chứa đầy chờ mong, thanh âm không khỏi nghiêm túc,” Mặt trên còn có thái phu nhân, ta như thế nào có thể xuyên hài hoa lệ như vậy.”
” Đông Thanh ngây dại,” Ta… Ta… Ta nghĩ đến lúc lễ mừng qua năm, cho nên..”
Tân Cúc thấy cũng thu tươi cười, không dám hé răng. Trong lúc nhất thời, trong phòng trầm tĩnh như nước.
Có tiểu nha hoàn bẩm:” Phu nhân, Đào mama đến đây!” Hổ Phách vội đẩy Tân Cúc một chút:” Mau thu hài!”
Tân Cúc vừa nghe, hoảng hốt kích động đem hài trên chân Thập Nhất Nương thoát ra. Để ở dưới cánh tay lại cảm thấy không ổn, ôm trong lòng lại nhô ra, ở tay áo hài lại lớn chút.
Hổ Phách thấy liền đoạt quá một cái hài nhét vào ống tay áo mình.
Thấy các nàng đều sợ hãi như vậy, Thập Nhất Nương ngược lại cảm thấy mình không nên nghiêm mặt để các nàng xem, có cái gì nói là được. Liền cười nói:” Tốt lắm, về sau mọi người chú ý một chút là được.” Lại nói với Đông Thanh cuối đầu một bên,” Quy củ ở phủ so với ở La gia lớn hơn nhiều, chính là thái phu nhân đối với người ngoài khoan hậu, có một số việc không truy cứu. Nhưng càng là như vậy, chúng ta càng là phải tự tỉnh táo, càng là phải tự hạn chế, càng là phải tuân thủ quy củ mới được, không thể khiến cho người ta nắm được nhược điểm.”
Đông Thanh nghe xong vội vàng gật đầu, cam đoan: “Phu nhân ta về sau nhất định sẽ không.”
Đã ở trước mặt các nha hoàn đồng cấp nhận sai, Thập Nhất Nương nói như thế nào cũng chừa thể diện cho nàng, lại nói tiếp, nàng cũng là nha hoàn đầu tiên mình đi vào này trên đời đâu.
Thập Nhất Nương cười nói: Nếu qua năm, cũng có thể xuyên hài mới, ngươi làm cho ta hài màu xanh thạch thêu hoa mai hồng nhạt đi.
Đông Thanh nghe xong lập tức cười nói;” Yên tâm, ba đến năm ngày liền làm tốt lắm.”
Thập Nhất Nương nghe xong chỉ cảm thấy đau đầu.
Đông Thanh từ lúc đến Từ phủ sau cả người lơi lỏng nhiều, đối với người cùng việc không có mẫm cảm như trước kia.
Xem bộ dáng, vẫn là sớm một chút an bài chuyện nàng cùng Vạn Đại Hiển đi.
Thập Nhất Nương gật đầu:” Tất cả mọi người giải tán đi!”
Ba người đều cung người đáp:”Vâng”.
Tiểu nha đầu cho Đào mama tiến vào.
Ba người nối đuôi nhau đi ra, cùng Đào mama nghiêng thân mà qua.
Đào mama nhìn thấy kỳ quái:” Đây là làm sao vậy?” Thập Nhất Nương cười nói:” Giúp ta bố trí phòng ở đâu!”
Đào mama ngẩng đầu thấy hoa phù dung phía sau Thập Nhất Nương, cười nói: “Thật sự là xinh đẹp làm ấm phòng”
Thập Nhất Nương gật đầu, cho tiểu nha hoàn lấy đệm đặt trước kháng cho nàng ngồi xuống, có cho tiểu nha hoàn cấp nàng trà nóng.
Xem Đào mama mặt đầy vui sướng, xem ra nha hoàn Nhị thiếu gia có tin tức.
Đào mama trên mặt tất cả đều là cười, từ ống tay áo xuất ra hé ra tờ giấy cấp Thập Nhất Nương ; ngài nhìn xem. Thập Nhất Nương mở tờ giấy ra, xem trên đó viết bốn tên: Văn Trúc, Thấm Hương, Đào Liễu, Liên Kiều.
Văn Trúc này là muội muội của Trúc Tú mà Đào mama giới thiệu đến, Thấm Hương này là đường muội Liễu Thấm, Đào Liễu là biểu muội Đào Từ, Liên Kiều là muội muội Văn Liên.
Trúc Tú, Thấm Hương là nhị đẳng nha hoàn trong phòng Nguyên Nương, Đào Liễu là tam đẳng nha hoàn trong phòng Nguyên Nương, Văn Liên….. Nàng ngẫm lại là ngày đó giữ Kiều Liên Phòng cùng Từ Lệnh Nghi là tiểu nha hoàn kia. Đều là người của Nguyên Nương.
Trung thành khẳng định là không vấn đề, bất quá trung thành đối với Đào mama hay vẫn là đối với mình vẫn là chuyện mập mờ nước đôi.
Thập Nhất Nương cười đem tờ giấy đặt lên bàn, nói, Văn Liên còn tốt, lần trước nha hoàn giúp ta thật không thấy nàng.
Đào mama dùng ánh mắt loại ngươi hẳn là hiểu được nhìn nàng. Nói” Đứa nhỏ kia mệnh bạc, tháng ba năm trước chết vì phong hàn. Thập Nhất Nương nghe xong, trong lòng phát lạnh, sau một lúc lâu không có trả lời.
“Cho nên nương nàng đến cầu ta tìm cho muội muội nàng một công việc, thật sự không tốt. Đào mama cũng không có phát hiện Thập Nhất Nương khác thường. “Nói đến, đứa nhỏ kia là cái thành thật bổn phận, đặt ở trong phòng Nhị thiếu gia hẳn là sẽ không làm ra chuyện sai gì.”
Thập Nhất Nương gật đầu, cười nói:” Vậy buổi chiều đem người lại đây cho ta nhìn xem đi!”
Đào mama liền do dự nói:” Còn có một chuyện!”
Thập Nhất Nương nghiêng tai lắng nghe.
” Ngụy Tử ngày hôm qua tìm đến ta, nghĩ muốn vì muội muội Hoa Đào nàng cầu công việc này.” Đào mama châm chước nói,” người lo lắng, Hoa Đào đến phòng Nhị thiếu gia, sẽ cùng Tần di nương đi lại gần…… Ngài xem việc này?”
Khó trách ngày đó có tiểu nha hoàn không ngừng tìm Ngụy Tử!
“Cũng mang đến nhìn xem đi!” Thập Nhất Nương cười nói,” Dù sao cuối cùng phải là thái phu nhân định đoạt!”
Đào mama cười ứng”Vâng”. Nói lên chuyện khác: “…… Tam phu nhân lần này phải cho hai vị thiếu gia đổi nha hoàn, lại nói tiếp, bắt nguồn đều là ở trên người đại thiếu gia.”
Chuyện này, Hổ Phách đã muốn nói qua. Nhưng nàng ở một phương diện không nghĩ cho Đào mama biết mình có chỗ khác thu hận tin tức khác, một khác phương diện cũng muốn nghe xem Đào mama nói cùng Hổ Phách nói có cái gì bất đồng, xem mình có chỗ sơ sẩy hay không.
“Nói như thế nào?” Nàng là bộ tò mò.
Đào mama cười nói:” Bảo Lan trong phòng Đại tiểu thư ngài còn có ấn tượng đi?”
Thập Nhất Nương gật đầu.
“Muội muội Bảo Điệp của nàng, năm đó bị Đại tiểu thư, an trí đến trong phòng đại thiếu gia.
Vài năm đi qua, mặt mày đều trưởng thành, thập phần xinh tươi. Đại thiếu gia rất coi trọng. Trong lòng Tam phu nhân chúng ta không vui, muốn đem người đuổi, lại sợ truyền ra lời ra tiếng vào gì đến lỗ tai thái phu nhân. Cho nên nương theo việc trong phòng Nhị thiếu gia có hai cái đại nha hoàn tuổi lớn, chuẩn bị đem Bảo Điệp đổi đi ra ngoài.” Tin tức cùng Hổ Phách có được đại khái giống nhau, lại cũng không hề giống nhau……
Nàng hàm súc hỏi:” Bảo Lan, Bảo Điệp hai tỉ muội thực thân thiết đi?”
Đào mama liền có chút tin tưởng nói:”Đương nhiên. Nếu không, Tam phu nhân như thế nào trong lòng gấp vậy!”
Thập Nhất Nương nghe xong không khỏi âm thầm lắc đầu.
Nguyên Nương đối đãi với đứa nhỏ người khác thái độ thật sự là cùng đại thái thái giống như một khuôn ra,
Hai người còn nói hai câu, Thập Nhất Nương nhìn thấy thời điểm không còn sớm, sai Đào mama đi an bài đám người Văn Trúc buổi chiều gặp mặt, sau đó kêu Lục Vân cùng Hồng Tú tiến vào hầu hạ nàng thay đổi xiêm y, muốn đi chỗ thái phu nhân nơi đó.
Hổ Phách vội vàng đi đến.
” Phu nhân, ta có chuyện nói với người!”
Thập Nhất Nương cho tới bây giờ đều là ấn thời điểm đi chỗ thái phu nhân nơi đó.
” Trên đường nói đi!”
Hổ Phách gật đầu, đi theo Thập Nhất Nương ra cửa.
Lục Vân cùng Hồng Tú nhu thuận đi theo xa xa.
” Kiều di nương từ buổi sáng Hầu Gia ra cửa vẫn khóc đến bây giờ.”
Thập Nhất Nương rất là ngoài ý muốn.
Chẳng lẽ là bởi vì Từ Lệnh Nghi sáng sớm ở trong phòng mình ăn điểm tâm là nguyên nhân?
Nàng suy nghĩ một lát, hỏi:” Tú Duyên cho ngươi tìm đến ta?”
” Không có.” Hổ Phách nói,”Hai ngày trước ngài không phải đẩy Thu Vũ cho ta sai sử sao? Nàng hiện giờ cùng một cái tiểu nha hoàn chỗ Kiều di nương bên kia qua lại thực tốt. Là tiểu nha hoàn kia nói.”
” Một khi đã như vậy, chúng ta liền làm bộ như không biết là được.”
An ủi mỹ nhân loại chuyện hay ho này, vẫn là giao cho Từ Lệnh Nghi đi!
Thập Nhất Nương cười cười, đem chuyện muội muội Ngụy Tử muốn đến phòng Nhị thiếu gia làm việc nói cho Hổ Phách, sau đó dặn bảo nàng” Ngươi đuổi ở trước mặt ta đi chỗ thái phu nhân nơi đó tìm Ngụy Tử, nói chuyện muội muội nàng ta đã biết,
Buổi chiều mang người đi cho thái phu nhân liếc mắt nhìn. Cho Ngụy Tử ân tình này trước Đào mama một bước!”
” Phu nhân yên tâm.” Hổ Phách nói tiếp ” Ta sẽ cẩn thận.” Lại lo lắng “Nếu muội muội Ngụy Tử thật sự đi phòng Nhị thiếu gia, Ngụy Tử kia chẳng phải nghiêng về hướng Tần di nương nơi đó…”
Cùng Đào mama nói ra giống nhau.
Thập Nhất Nương hơi gật đầu.
Hổ Phách lớn thực mau.
” Không phải còn có thái phu nhân sao?” Thập Nhất Nương như có như không nói “Ngụy Tử năm nay giống như cũng mười tám đi, nếu là Đỗ mama, vậy nên tốt tính toán một phen.”
Hổ Phách liên tục gật đầu.