“Tốt hơn nhiều,đã tốt hơn nhiều!”. Tam phu nhân vội vàng hé ra khuôn mặt tươi cười đi tới “ vốn dĩ ra nên sớm tới vấn an nương một chút, nhưng sợ người lo lắng, liền….”
Nàng còn chưa nói hết lời, đã bị Thái phu nhân phất tay cắt ngang. “ Sơn Dương cách nơi này xa xôi ngàn dặm, ngươi cũng đã gần bốn mươi tuổi rồi. Một đường bôn ba, thân thể lại ốm yếu, cho dù muốn nghỉ ngơi vài ngày rồi mới đến gặp mẹ chồng cũng là lẽ thường tình. Sau đó liền hỏi “ đại thiếu phu nhân như thế nào lại không có cùng con tới?” ngữ khí thập phần ôn hòa.
Tam phu nhân cùng Thập Nhất Nương sững sỡ.
Thập Nhất Nương biết rõ Thái phu nhân cùng Nhị phu nhân đi Khâm Thiên Giám xem cho Phương thị cùng Từ Tự Cần hợp bát tự rồi.
Trừ phi gặp được người lỗ mãng, bằng không người của Khâm Thiên Giám cũng sẽ không đem bát tự của những cặp vợ chồng thành hôn cho là rất tốt, nhưng cũng không xem là tương sinh tương khắc.
Nếu không nàng cũng không dám ra chủ ý như vậy nhưng xem thái độ của Thái phu nhân, rõ ràng là rất vừa lòng với Phương thị. Chẳng lẽ người của Khâm Thiên Giám sẽ tính cho cô dâu mới bát tự thập phần xứng đôi hay sao?
Nàng không khỏi nhìn lại Thái phu nhân một cái.
Lại trông thấy Nhị phu nhân đứng bên cạnh Thái phu nhân hướng mình khẽ gật đầu.
Tại thời điểm Thập Nhất Nương nghe nói Thái phu nhân lại để cho Nhị phu nhân cùng lão nhân gia nàng đi Khâm Thiên Giám, trong nội tâm nàng mơ hồ có sự chờ mong.
Dùng ánh mắt nhìn ra bên ngoài mà nói, Nhị phu nhân trái lại có chút xa cách của người từng trải, lại là người ở góa, có lẽ đối với chuyện Phương thị được coi là “khắc chồng” kia vốn không cho là đúng. Hơn nữa Nhị phu nhân trước giờ vốn không bước chân ra khỏi nhà, lại nghe nói có nghiên cứu tinh tượng học, có Nhị phu nhân đi cùng, dùng học thức của nàng, chỉ cần nàng nguyện ý, hoàn toàn có thể đem tình thế bất lợi biến thành lợi thế. Hiện tại xem ra, Nhị phu nhân hiển nhiên là đang giúp Phương thị một tay.
Chỉ là hiện tại nàng đứng ngay trước mặt Thái phu nhân, không dám cùng Nhị phu nhân mắt đưa mày lại. Ngay ngắn quy củ đứng tại đó, khóe mắt đến đuôi lông mày cũng không hề động đậy lấy một cái.
Nhị phu nhân nhận thấy đuôi mắt chớp chớp, không hề nhìn lại Thập Nhất Nương nữa.
Tam phu nhân lại ở trong lòng thầm tính toán
Chẳng lẽ đêm qua trở về quá muộn, Thái phu nhân sáng sớm lại có chuyện gấp phải ra khỏi cửa, Thập Nhất Nương vẫn chưa kịp cùng Thái phu nhân nói chuyện này.
Nàng vội nhìn về phía Thập Nhất Nương.
Lại thấy Thập Nhất Nương “mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim” mà đứng yên ở đó.
Chẳng lẽ lại là ả Phương thị kia mỗi ngày vội vã tới chỗ Thái phu nhân vấn an mà nịnh hót. Thái phu nhân lớn tuổi, thích nghe người trẻ tuổi hoa ngôn xảo ngữ ( nói năng khéo léo), Phương thị lại tiêu pha hào phóng mà khen thưởng những người bên cạnh Thái phu nhân, lại có ai trước mặt Thái phu nhân nói gì đó, Thái phu nhân liền có chút hồ đồ, chỉ nhớ rõ đến cái tốt của Phương thị, không nhớ rõ những cái xấu của Phương thị, cứ như vậy mà nhẹ nhàng bỏ qua.
Nếu thực sự là như vậy, vậy thì không thể được.
Nghĩ tới đây, Tam phu nhân cắn răng nói “Nương, con chính là để cho nàng ở nhà để khỏi khắp nơi chạy loạn, người có lẽ không biết, con lần này trở về..
Thái phu nhân khoát tay áo, lần nữa cắt đứt lời của nàng “Ta tuy là mẹ chồng của con, nhưng gần đây cũng không quản sự tình trong phòng các con, chính là sợ các ma ma quản sự, đại nha hoàn thiếp thân kia nghĩ ta vứt bỏ mặt mũi của các con, nâng cao giẫm thấp, khiến các con không có mặt mũi. Phải biết, chủ mẫu chính là chủ mẫu, vú già cũng chỉ là vú già, ta không để mặt mũi cho các con là bởi vì ta là mẹ chồng của các con. Nhưng cho dù thế nào cũng không tới phiên những người kia vội tới ném sắc mặt cho các con xem. Đại thiếu phu nhân làm người không tốt, con làm mẹ chồng đóng cửa giáo huấn là được rồi. Hơn nữa đừng nói tới, bên cạnh con còn có chị em dâu. Con như thế nào cũng nên cho con dâu mình trước mặt trưởng bối lưu lại hai phần thể diện. “ Lại nói “thân thể con đã không tốt, trong nhà lại có một đống việc vặt, mấy ngày nay con cũng không cần đến chỗ ta vấn an nữa. Trước tiên đem chuyện trong nhà dàn xếp ổn thỏa rồi nói sau.” Sau đó lại cười nhìn Nhị phu nhân, trêu chọc nói “ cũng miễn cho mọi người nói ta là một bà mẹ chồng độc ác, con dâu bị bệnh còn phải tới trước mặt ta vấn an quy củ.”
Buổi nói chuyện khiến cho sắc mặt Tam phu nhân từ trắng bệch chuyển sang đỏ, trên mặt lộ ra vẻ nôn nóng sốt ruột, khóe miệng mấp máy, đang muốn nói cái gì, Nhị phu nhân đã cười nói “xem nương nói này, người nếu là một mẹ chồng độc ác, thì trong thành Yên Kinh này chỉ sợ có tới chín phần đều là mẹ chồng độc ác rồi, người có thể nói đùa, nhưng cũng đừng đem những người khác vơ vào cùng, coi chừng mọi người đều tìm đến nương tính sổ!”
Thái phu nhân nghe xong cười ha ha, bưng trà: “Con lui xuống đi, ta còn muốn cùng Thập Nhất Nương thương lượng về hôn sự của Trinh tỷ nhi”
Tam phu nhân cũng không có di chuyển, bỗng chốc nhìn sang Nhị phu nhân, sắc mặt tím lại, ấp úng đáp “ Vâng” khom gối hành lễ rồi lui xuống.
Khuôn mặt Thái phu nhân lập tức chìm xuống
“Ta và Nhị tẩu xon đi Khâm Thiên Giám, nể mặt mũi của Nhị tẩu con, Khâm Thiên Giám, giám chính đại nhân cùng giám phó đại nhân mới coi cho Cần ca nhi cùng Phương thị một quẻ, được ra hai quẻ đều giống nhau. Nói trong mệnh Cần ca nhi thiếu mộc, ba mươi tuổi đến ba mươibốn tuổi có một đạo khảm ( phát sinh hiểm hóc), nếu không chú ý sẽ phạm vào thủy quan tinh ( sao liên quan đến nước, hay tại họa liên quan đến nước) cần một người ngũ hành đa thổ ( nhiều đất) hỗ trợ chống đỡ, mà Phương thị không chỉ là người ngũ hành đa thổ, còn có đa kim. Kim theo đất lên, nàng cùng Cần ca nhi bát tự xứng đôi, không chỉ chồng tốt đẹp, mà con cái cũng tốt đẹp “ Thái phu nhân nhìn qua Thập Nhất Nương, hơi có chút cảm khái nói “Xem ra thật đúng là con nói đúng, Phương thị này từ nhỏ đúng là xứng đôi với Cần ca nhi đấy” Nói xong Thái phu nhân liền nghiêm sắc mặt “còn chờ tin tức bên kia của lão Tứ”
Đã tin tưởng quẻ bói của Khâm Thiên Giám, vì sao còn phải chờ đợi kết quả điều tra của Hồ Châu. Nói cho cùng, Thái phu nhân vẫn là tin tưởng sự thật, những chuyện xem bói linh tinh như thế này, chẳng qua cũng chỉ là tự an ủi mình mà thôi.
Thập Nhất Nương lúc này cũng chỉ hi vọng Phương thị không có nói dối, dùng chân thành của nàng ở trong nhà mà thành công lấy được cuộc sống yên ổn,.
“Hầu gia nói, tối đa nửa tháng, Hồ Châu bên kia sẽ có tin tức tới”, nàng ôn nhu nói “Nương cũng đừng quá sốt ruột, đi Dược Vương miếu bái Dược Vương xong, thời gian cũng đã được nửa tháng rồi”
Thái phu nhân gật đầu, phân phó Thập Nhất nương “Phương gia bên kia cũng không thể không kiên trì, dù thế nào cũng phải để trưởng bối Phương gia mang theo Phương thám hoa đến bồi tội mới được”
Thập Nhất Nương cung kính đáp “ vâng”
Đỗ ma ma cười dịu dàng đi vào, thấy không khí có chút nghiêm túc, liền trêu ghẹo nói “ Bây giờ cũng nhanh đến buổi trưa rồi, người ngồi giáo huấn con dâu không biết mệt mỏi, đáng thương hai vị phu nhân của chúng ta, chỉ sợ chân đều muốn cứng ra rồi”. Sau đó lại quay sang Thập Nhất Nương cùng Nhị phu nhân nói “Lúc trước Lưỡng Thiên Hoàng Hậu nương nương có thưởng cho một chút thiên ma thượng đẳng, hôm nay phòng bếp có hầm canh gà với thiên ma ô. Hai vị phu nhân cũng không thể cứ như vậy mà đứng không công, như thế nào cũng phải uống lấy một chén”
Nhị phu nhân cùng Thập Nhất Nương đều cười rộ lên.
Thái phu nhân liền chỉ Đỗ ma ma cười nói “ ngươi đúng là rãnh mãnh, cầm đồ của ta đi nịnh nọt Di Thực và Thập Nhất Nương”
“ Đó cũng là do đồ của người tốt, giữ được hai vị phu nhân.”
Thái phu nhân nghe xong cười không ngừng, lại để cho Thập Nhất Nương “ôm Cẩn ca nhi đến đi, ta hôm nay còn không có gặp Cẩn ca nhi đâu này.”
Thập nhất Nương cười liền để cho Trúc Hương ôm Cẩn ca nhi đến, lại để cho Cẩn ca nhi gọi “ Nhị bá mẫu”
Nhị phu nhân cười gật gật đầu, khách khí nói “ Giống như lại cao lớn thêm chút ít”
Cẩn ca nhi thấy thái độ lãnh đạm của Nhị phu nhân, lập tức nhào vào trong ngực Thái phu nhân hô to “Tổ mẫu, tổ mẫu!”
Thái phu nhân ngọt đến tận trong tâm, bận bịu để Ngọc Bản đi lấy mai côi đường là phần thưởng trong nội cung, lại đối với Nhị Phu nhân nói “con không biết, bé một lần có thể ăn một bát cơm, mới chào đời cho đến bây giờ, còn không thấy lần nào phải mời đại phu “ Hoàn toàn không thấy Cẩn ca nhi vừa sinh ra đã giày vò mọi người như thế nào, “ nếu không ngừng sữa, thể cốt này khẳng định sẽ tốt hơn một chút” Thái phu nhân nói xong, giọng nói có thêm vài phần buồn vô cớ.
Thập Nhất Nương vốn chuẩn bị mười tháng đã cho Cẩn ca nhi cai sữa, bởi vì Thái phu nhân phản đối, cuối cùng mới kéo dài tới quá một tuổi, cũng may là Thập Nhất Nương tỉ mỉ chuẩn bị đồ ăn cho Cẩn ca nhi, Cẩn ca nhi tuy sau khi cai sữa thì gầy đi rất nhiều, nhưng tinh thần lại rất tốt, Thái phu nhân mới không nói gì, bằng không chuyện Cẩn ca nhi cai sữa sao có thể dễ dàng như vậy.
Chắc chắn đây cũng không phải chủ đề mà Nhị phu nhân am hiểu, nàng chỉ cười cười, không có lên tiếng.
Ngọc Bản cầm mai côi đường đến.
Thập Nhất Nương cười liền nhận lấy “con giúp Cẩn ca nhi thu lại, chờ bé ăn cơm xong rồi thì cho ăn” uyển chuyển cự tuyệt khen thưởng của Thái phu nhân.
Đỗ ma ma thấy vậy vội hỏi “ Thái phu nhân có mấy cái bình thanh hoa sứ nhỏ, vừa vặn đựng được mai côi đường này, Lục thiếu gia khẳng định ưa thích.” Chủ đề liền chuyển đến Cẩn ca nhi trên người Thái phu nhân ưa thích thu thập những đồ vật tinh xảo đẹp đẽ. Còn nhỏ tuổi, không biết vì cái gì, Cẩn ca nhi lại đặc biệt yêu thích, nhìn thấy liền muốn chiếm làm của mình, Thái phu nhân bởi thế mà thường khoa trương Cẩn ca nhi thông minh, nói Cẩn ca nhi giống mình, trời sinh đã biết rõ cái gì tốt, cái gì không tốt, càng mở một con mắt nhắm một con mắt, chỉ cần Cẩn ca nhi ưa thích liền đem cho bé.
Thái phu nhân nghe thấy Đỗ ma ma nói như vậy thì cười ha ha.
Đỗ ma ma thừa cơ lại sai nha hoàn bày cơm “Cũng đừng để cho Lục thiếu gia của chúng ta bị đói rồi đi”
Thái phu nhân yêu thương vuốt đầu Cẩn ca nhi, bộ dáng tươi cười hiền lành.
Nhị phu nhân nhìn một màn phát sinh trước mắt, không khỏi nhìn thật sâu Thập Nhất Nương một cái, sau khi trở về thì như có điều suy nghĩ, nói với Kết Hương đang theo sát phía sau “ ta còn tưởng rằng Thập Nhất Nương chỉ biết một mặt thuận theo, không nghĩ tới nàng cũng có thời điểm kiên trì.”
Kết Hương ở bên giường nhận lấy hài, nghe vậy kiền ngẩng đầu cười nói “ làm mẫu thân đều đau lòng con cái, Tứ phu nhân tất nhiên là thuận theo, nhưng gặp phải sự tình liên quan đến con cái, chỉ sợ lá gan cũng phải lớn hơn một chút”
Nhị phu nhân nghĩ tới Cẩn ca nhi tự mình cầm thìa, bộ dạng ăn cơm như lang thôn hổ yết, không khỏi cười rộ lên “ Đứa bé kia, thật là khiến cho người yêu thích”
Kết Hương cười rộ lên “ Nếu người ưa thích thì đem Lục thiếu gia gọi tới chơi đi”
Nhị phu nhân lại lắc đầu “ Không cần” sau đó nằm xuống, “ Ta muốn ngủ”
Kết Hương thả đồ may vá ở trên tay xuống, dời đèn, ở một bên giường quý phi nghỉ ngơi.
Trong phòng im ắng một hồi lâu, Kết Hương mới dần dần buồn ngủ, bên tai lại truyền đến tiếng nức nở nghẹn ngào của Nhị phu nhân: “ Ngươi nói, nếu lúc đầu ta kiên trì để cho Nhị gia thu một cái thông phòng, Nhị gia có thể cũng có cốt nhục lưu lại trên đời này hay không?”
Kết Hương cả kinh ngồi dậy “ Nhị phu nhân!”
Nhị phu nhân đã lật người mặt hướng phía gióng giường “ Nhanh ngủ đi, ngày mai ngươi đem ‘Kinh Châu Chiêm’ ra, ta muốn sao chép một phần cho Khâm Thiên Giám Vương giám phó.
“Kinh Châu Chiêm” là bản ghi chép đơn lẻ xem tinh tượng của tiền nhân, vô cùng trân quý, rất nhiều người nghe đều không nghe nói qua, Nhị phu nhân cũng vô cùng coi trọng, dùng hòm gỗ cây nhãn thu lấy, như thế nào lại đột nhiên nghĩ đến đem sách này tìm ra, còn muốn sao chép một phần cho người khác?
Kết Hương có chút kì quái, trong đầu hiện ra khuôn mặt tươi cười ôn hòa của Nhị gia, nội tâm liền có chút lộn xộn,
Nàng cũng không muốn truy vấn, trầm thấp đáp “vâng”
Lúc này Thập Nhất Nương kinh ngạc nhìn qua Từ Lệnh Nghi: “Không nói cho nương? Như vậy có thích hợp không? Sau này lão nhân gia bà nhất định sẽ biết!”
“Cũng không phải không nói” Từ Lệnh Nghi thở dài, “Chỉ là tạm thời hoãn một chút, trước cho Tam ca chuyển đến Sơn Dương sau vẫn không hợp khí hậu, hiện tại thân thể thật sự không chịu nổi rồi, muỗn nghĩ đến các loại lí do để từ quan trở về,. Trong nội tâm nương cũng có cái chuẩn bị, nếu để cho nương biết rõ Tam ca cứ như vậy mà trở về, ta sợ lão nhân gia người sẽ tức giận đến không chịu được”