Mục lục
Thứ Nữ Công Lược
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Loại lời đề cập đến đế vương này vẫn là ít nói một chút mới tốt.

Từ Lệnh Nghi cười chuyển đề tài:” Việc này cũng không gấp. Một ngày làm thầy, chung thân là cha. Học vấn tất nhiên là trọng yếu, nhân phẩm tiên sinh quan trọng hơn. Vẫn là thận trọng chọn lựa mới tốt.”

Thập Nhất Nương gật đầu.

Nàng nghĩ đến vị từng ở Trung Sơn Hầu Đường gia làm tây tịch Triệu tiên sinh kia…… Chỉ tiếc không có duyên phận. Bằng không, có người quan hệ chặt chẽ cùng La gia nhìn Truân ca, mình cũng có thể yên tâm chút.

Thập Nhất Nương mang theo tiếc nuối nho nhỏ cùng Từ Lệnh Nghi đi chỗ thái phu nhân.

Tất cả mọi người đến đông đủ, thấy bọn họ tiến vào, thì sôi nổi đứng lên. Ngũ phu nhân lại trêu ghẹo nói:” Hầu Gia cùng Tứ tẩu như thế nào đi lâu như vậy? Chúng ta ngồi ở đây đều uống xong một ly trà. Đói đến mức da bụng dán da lưng rồi.” Lại tiến lên gần Từ Tự Giới,” Đứa nhỏ này bộ dạng thật đúng là xinh đẹp!”

Từ Tự Giới mở to đôi mắt tò mò nhìn Ngũ phu nhân.

Ngũ phu nhân là phụ nữ có thai, thái phu nhân sợ nàng bị đói, cố ý chuẩn bị điểm tâm cho nàng. Trên đường hồi Hà Hoa Lý, nàng cũng ăn điểm tâm trên đường trở về. Thập Nhất Nương thật không lo lắng nàng bị đói. Có thể thấy nàng đang chọc Từ Tự Giới, trong lòng cảm thấy là lạ. Cười nói hỏi:” Như thế nào không thấy Truân ca?”

“Cùng nhóm Cần ca ở trong phòng chơi ngũ tử kì rồi!” Thái phu nhân cười nói, hỏi Từ Tự Giới, “Đã ăn chưa?”

“Ăn!” Thập Nhất Nương cười nói, tiến lên hành lễ với thái phu nhân.

“Cho hắn đi theo Truân ca chơi đi thôi!” Thái phu nhân phân phó, để Đỗ mama giúp đỡ đi gian phía đông.

Tân Cúc vội khom đầu gối ”Vâng”.

Thập Nhất Nương nghĩ đến mình hứa hẹn, thì lui lại vài bước, sờ đầu Từ Tự Giới: “Giới ca, ngươi cùng Tân Cúc đi phòng Truân ca chơi, ta cùng Hầu Gia có việc. Đợi trời tối, liền tới đón ngươi trở về. Được không?”

Trong mắt Từ Tự Giới toát ra vẻ không muốn, rồi lại gật đầu, nhỏ giọng đáp “Được”.

Thập Nhất Nương cười với hắn, sờ sờ đầu của hắn, lúc này mới cho Tân Cúc đem hắn ôm đi chỗ Truân ca, tự mình qua gian phía đông.

Ăn xong cơm, mọi người ở gian phía tây ngồi uống trà, Từ Lệnh Nghi hỏi Từ Lệnh Khoan: “Thế nào? Nghe nói ngươi ngày hôm qua chơi đến nửa đêm, muốn trở về ngủ bù hay không?”

Từ Lệnh Khoan lập tức nói: “Cái đó tính cái gì? Nếu không phải ta thấy bọn Cần ca đều ngáp, ta còn chuẩn bị chơi đến hừng đông đó!” Nói xong, lại nhớ đến ca ca luôn không thích hắn chơi thâu đêm, tiếng nói lại thấp xuống.

Từ Lệnh Nghi cũng nhớ kỹ lời Thập Nhất Nương, đem Từ Lệnh Khoan trở thành đồng nghiệp. Nếu là như thế, sẽ không thể chỉ trích việc riêng tư của hắn.

Hắn liền hướng tam gia Từ Lệnh Trữ ngồi bên cạnh nói:” Xem ra, chúng ta năm nay có thể thanh nhàn.” Sau đó phân phó Từ Lệnh Khoan,” Ngươi nếu không mệt, tốt lắm, ta cùng Tứ tẩu ngươi đi thăm Khương gia, trong nhà nếu có khách đến, ngươi giúp đỡ chiêu đãi đi!”

Từ Lệnh Khoan nghe mừng rỡ, rồi lại lộ ra vài phần lo lắng” Ta, ta làm được không?”

“Không phải còn có Tam ca ở nhà sao?” Từ Lệnh Nghi cười nói, “Ngươi có cái gì không hiểu, bên ngoài có Bạch tổng quản, Triệu quản sự, trong nhà có tam gia, không ngại học hỏi người dưới là được!”

Từ Lệnh Khoan không khỏi nhìn Từ Lệnh Trữ.

Từ Lệnh Trữ liền cười hướng hắn gật gật đầu.

Từ Lệnh Khoan tuổi nhỏ, tính tình rộng rãi nhanh nhẹn, trước kia Từ gia có việc gì, vẫn là mình cùng Tứ đệ chịu trách nhiệm. Hiện giờ hắn sắp ngoại phóng, chuyện trong nhà cũng cần có người có khả năng đáng tin cậy làm. Buổi tối ngày hôm qua hắn mang theo mấy đứa nhỏ tuy chơi rất điên cuồng, nhưng cũng có thể khắc chế tính ham chơi trước giờ sửu, đốc thúc mấy đứa nhỏ đi nghỉ ngơi. Nếu Tứ đệ có ý tứ thử xem năng lực hắn, mình đương nhiên phải phụ tá hắn cho tốt.

Thái phu nhân nhìn thấy hơi gật đầu, vui sướng lộ ra trong lời nói.

Nàng tuy giận đứa nhỏ không nên thân, nhưng vẫn hy vọng hắn có thể nên người.

Từ Lệnh Khoan mừng rỡ. Không nghĩ tới Tam ca, Tứ ca đều đồng ý cho hắn thay mặt Từ gia đãi khách……

Hắn nhảy dựng lên nói:” Tam ca, Tứ ca, các ngươi yên tâm, ta nhất định làm hết sức.”

Ngũ phu nhân cười khanh khách nhìn trượng phu.

Nàng không trông cậy trượng phu này làm quan mở phủ, cũng không có trông cậy vào hắn thăng quan phát tài, nhưng nếu hắn có thể đam đương trách nhiệm của gia tộc, Ngũ phu nhân vẫn thật cao hứng.

Tam phu nhân trong lòng hơi có chút không vui.

Rốt cuộc là đồng bào huynh đệ, trong tết âm lịch không biết có bao nhiêu đại quan quý nhân thừa dịp này đến phủ chúc mừng. Chuyện nổi bật như vậy, Hầu Gia lại để Từ Lệnh Khoan trẻ ranh miệng còn hôi sữa nhận làm. Ý niệm chợt lóe lên trong đầu, lại nhớ mình lập tức liền theo trượng phu ra kinh, quản những chuyện linh tinh đó làm cái gì. Nói không chừng, bọn họ còn không có đi Từ Lệnh Khoan liền gây rắc rối cần Tam gia giúp đỡ giải quyết đâu.

Nghĩ đến đây, nàng cười rộ lên.

Thập Nhất Nương có chút cảm thán.

Xem Từ Lệnh Khoan như vậy, thật sực không phải hắn không nghĩ làm việc, mà hoàn toàn là trong nhà cho tới bây giờ không có đem hắn trở thành người có thể làm việc, ngay cả một cơ hội cũng chưa cho hắn.

Thấy chuyện trong nhà giao đãi rõ ràng, Từ Lệnh Nghi mang theo Thập Nhất Nương đi Khương gia.

Nghe nói Vĩnh Bình Hầu mang theo phu nhân đến chúc tết, đang cùng đám bạn hữu, chất nhi uống rượu thưởng hoa lan, Khương Bách hơi có chút giật mình.

Vĩnh Bình Hầu là phải tiến cung triệu kiến, tính tính canh giờ, thì vừa ra cung liền đến chúc tết mình……

Những người đang ngồi còn biểu lộ ánh mắt cực kỳ hâm mộ.

Khương Bách vội phân phó gã sai vặt đi bẩm báo phu nhân mình, lại cùng bạn hữu bên cạnh nói vài tiếng, rồi đi hoa thính.

Xe ngựa Từ phủ dừng trước cửa thùy hoa môn Khương gia, Từ Lệnh Nghi cùng Khương Bách đi hoa thính, Thập Nhất Nương do Khương phu nhân nghênh đón vào nhà chính nội viện.

Khương phu nhân cũng là người thông thấu, biết hành động của vợ chồng Từ thị, bất quá là uyển chuyển bày tỏ quyết tâm đám hỏi với Khương gia. Nàng không thể chậm trễ, lấy lễ thông gia tiếp đãi Thập Nhất Nương — không chỉ có kêu đứa con mình đến bái kiến Thập Nhất Nương, còn đem hai cháu nữ, cháu trai ở nhà làm khách. cũng giới thiệu Thập Nhất Nương.

Thập Nhất Nương nghe nói hai hài tử là con trai và nữ nhi Khương Quế, thì có chút giật mình.

Khương Quế phu nhân không ở Thái nguyên phủ cùng trượng phu qua năm, như thế nào mang theo hai người con trở về Yến Kinh?

Khương phu nhân giải thích: “…… Nói là thân thể Vương thái phu nhân không tốt, có chút lo lắng, cho nên trở về nhìn xem.”

Thập Nhất Nương càng cảm thấy kỳ quái.

Buổi sáng nàng còn nhìn thấy Vương thái phu nhân, không nhìn ra có cái gì không tốt. Hơn nữa, nếu là trở về nhìn mẫu thân, như thế nào không đem theo đứa nhỏ, mà lại ở Khương phủ?

Nàng lòng tràn đầy khó hiểu, lại không tốt hỏi nhiều, mới vừa đánh thưởng lễ gặp mặt hai người con trai, có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm Khương phu nhân: “Trần các lão phu nhân đến chúc tết ngài!”

Thập Nhất Nương rất ngoài ý muốn.

Nàng không nghĩ Trần các lão lại có giao tình như vậy cùng Khương Bách.

Lại nhìn Khương phu nhân– vẻ mặt nghi hoặc, hiển nhiên đối với việc Trần phu nhân tới chơi cũng thực cảm thấy khó hiểu.

Xem ra, Trần phu nhân là khách không mời mà đến.

Thập Nhất Nương tỉnh bơ bưng chung trà……

*************

Vợ chồng Từ thị ở Khương gia cũng không nấn ná lâu liền cáo từ.

Khương Quế cùng phu nhân tự mình tiễn hai người lên xe ngựa.

Thập Nhất Nương đem việc Trần phu nhân tới chơi nói cho Từ Lệnh Nghi:”…… Không biết ngài có đụng Trần các lão không?”

“Đụng phải!” Từ Lệnh Nghi hơi cười,” Xem ra, Trần các lão tán thành mở biển cấm!”

Thập Nhất Nương nghe không hiểu: “Chuyện này cùng Khương gia có quan hệ gì?”

Từ Lệnh Nghi nhìn nàng trực cười: “Gia tộc Vương Cửu Bảo tung hoành trên biển nhiều năm như vậy, chẳng lẽ chỉ dựa vào chuyện cậy mạnh hay sao?”

Thập Nhất Nương nghĩ đến lệnh đại xá ban không bao lâu, Từ Lệnh Nghi liền nhận được thư Vương Cửu Bảo……

“Ý tứ ngài là……”

“Từ thời Hiếu đế tới nay, triều ta thừa hành phong quan bế cảng. Nhưng mậu dịch trên biển, một vốn vạn lời, kẻ khác động tâm, không khỏi có người bí quá hóa liều.” Từ Lệnh Nghi thu tươi cười,” Thời gian dài, mọi người bên cạnh cùng bắt chước. Phàm là phú thương Phúc Kiến, mười người thì tám, chín người cùng hải tặc cấu kết.” Hắn nói chuyện có lý,” Hiện giờ Vương Cửu Bảo được đại xá, hắn muốn Hoàng Thượng mở biển cấm. Có thể tìm được ta, tự nhiên cũng có thể tìm được người khác.”

Thập Nhất Nương vẫn không nghĩ ra trong đó có quan hệ gì.

Từ Lệnh Nghi thần sắc có chút nghiêm túc: “Muốn mở biển cấm, không chỉ có công khanh chi gia ủng hộ là được, không có nhóm sĩ tử ủng hộ thì cũng giống nhau không được!”

Thập Nhất Nương lúc này mới mơ mơ hồ hồ gật đầu.

Nàng trước kia học lịch sử, đều nói cấm biển sẽ hạn chế quốc gia phát triển, cũng đọc được kết cục bị thảm của người cải cách. Nàng không khỏi nói: “Hầu Gia, cũng tán thành mở biển cấm sao?”

Từ Lệnh Nghi nghe giọng nói của nàng có lo lắng, không khỏi cười sờ sờ đầu của nàng: “Ta từ quan ở nhà dưỡng bệnh, chuyện đại sự triều đình, tự nhiên có chư vị các lão quyết đoán, làm sao đến phiên ta chỉ trích.”

Một khi đã như vậy, vì cái gì còn tìm bản đồ để xem!

Thập Nhất Nương kinh ngạc nhìn Từ Lệnh Nghi, liền thấy đáy mắt hắn hiện lên một tia giảo hoạt.

************

Hai người về nhà, chân còn không có chạm đất, đã có gã sai vặt chạy lại đây:” Ngũ gia cho tiểu nhân chờ ở nơi này, thấy Hầu Gia lập tức bẩm cáo, nói Lương các lão một mực ở ngoại thư phòng đợi ngài.”

Trần các lão ở Khương phủ, Lương các lão một mực đợi Từ Lệnh Nghi…… Trong một ngày, nhìn thấy hai vị các lão. Hơi có chút hương vị gió thổi báo hiệu bão tố nổi lên.

Thập Nhất Nương cùng Từ Lệnh Nghi không khỏi trao đổi một ánh mắt, sau đó một cái đi ngoại viện, một cái đi chỗ thái phu nhân.

Chỗ thái phu nhân cũng đầy ngập khách ngồi.

Lương phu nhân, Lí tổng binh phu nhân, lễ bộ thị lang phu nhân……

Mọi người nói nói cười cười, chơi bài uống rượu, đến lúc lên đèn mới cáo từ.

Thập Nhất Nương mang Từ Tự Giới trở về.

Trên đường hỏi hắn:” Cùng nhóm ca ca chơi cái gì?”

Hắn trả lời một nẻo: “Bánh xốp nướng giòn của Tứ ca ăn ngon!”

Thập Nhất Nương bật cười.

Trở lại trong phòng, Từ Lệnh Nghi còn không có trở về. Nàng kêu Hổ Phách đến:” Ngày mai ngươi theo ta về nhà mẹ đẻ, đến chỗ San Hô ngồi. Cẩn thận hỏi tình huống di nương!”

Hổ Phách cung kính đáp ứng.

Từ Lệnh Nghi người đầy mùi rượu trở lại.

Thập Nhất Nương vội kêu nha hoàn mang canh giải rượu đến, hầu hạ hắn rửa mặt đi nghỉ, lại xoay người phân phó nha hoàn đem bình trà đặt ở ghế nhỏ bên giường– sợ hắn nửa đêm kêu khát.

Hắn lại đem nàng kéo vào chăn:” Việc này để cho tiểu nha hoàn làm, nàng cũng nghỉ ngơi đi!”

Hầu hạ trong phòng vội vàng lui xuống.

Chăn ấm đập vào mặt, tim Thập Nhất Nương phanh phanh đập loạn.

Từ sau lần đó, Từ Lệnh Nghi vẫn không có…… Không nghĩ tới…… Hay thực ứng với câu có rượu thèm sắc……

Nàng cố trấn định sẳng giọng:” Ta không phải sợ ngươi nửa đêm khát sao? Hiện tại thì tốt, đem nhóm nha hoàn sợ quá chạy mất, làm ta tự mình động thủ.”

“Ta không khát.”

Đèn cung đình dương giác xuyên qua trướng vải cát tế mong manh chiếu vào, hắn có thể thấy rõ ràng thấy khuôn mặt trắng như ngọc của nàng dần dần nhiễm hồng, như một đóa sen hồng nở tháng sáu.

Sớm nên đem trướng này thay đổi!

Từ Lệnh Nghi khóe miệng cao cao nhếch lên, gắt gao đem Thập Nhất Nương ôm trong ngực……

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK