Đại phu nhân, Cố thị giúp đỡ đại thái thái xuống xe ngựa, thấp giọng nói: “Nương, Nhị lão gia cùng Nhị thái thái đến đây!”
Đại thái thái giật mình: “Còn chưa có đi sao?”
” Không có!” Đại phu nhân, thấp giọng nói,” Tứ tiểu thư, cũng đi theo đến đây……”
Góc mày của đại thái thái soi mói: “Nàng tới làm gì?”
Nhà giữa bên kia đã có tiếng cười sang sảng truyền đến.
Thập Nhất Nương chân đạp ghế nhỏ chuẩn bị xuống xe, thì nghe được tiếng cười kia, động tác liền dừng một chút.
Là tiếng cười của nhị lão gia……
Yến Kinh đầu giờ tuất cấm đi lại ban đêm, hiện tại đã là giờ chính dậu. Không biết phường Hoàng Hoa có xa nơi này lắm không, nửa canh giờ không biết có kịp trở về……
Nàng suy nghĩ, tiếng cười kia ngày càng gần, thanh âm nhị lão gia nói chuyện rõ ràng có thể nghe:”…… Đại ca, ngày mai giờ chính thần ta đến mời ngươi.”
Thanh âm Đại lão gia tao nhã:” Ta đây chờ ngươi, cùng nhau ăn điểm tâm rồi lại đi.”
Vừa dứt lời, thân ảnh Đại lão gia cùng Nhị lão gia xuất hiện ở trước thùy hoa môn, một trong một ngoài, vừa lúc chạm mặt.
” Đã trở lại!” Đại lão gia cười cùng đại thái thái chào hỏi, nhị lão gia thở dài kêu một tiếng” Đại tẩu”.
Đại thái thái hướng tới hai người khom đầu gối hành lễ, cung kính kêu một tiếng” Lão gia”, lại hướng nhị lão gia kêu một tiếng” Nhị thúc”.
Phía sau hai người là một phụ thân bốn mươi tuổi đi ra. Da mặt trắng, khuôn mặt dài, mặc kiện hoa bối tử màu hương sa tanh gấm áo trong có trăm bướm trên hoa cỏ, dây đeo là ngọc Quan Âm viền vàng ròng, đôi bông tai to bằng miệng bát ngọc trai tây dương, lại còn vòng hoa mai ngọc thúy mảnh dẻ nhỏ nhắn, bị đèn lồng màu đỏ ở thùy hoa môn chiếu vào, phục trang đẹp đẽ, thập phần chói mắt.
” Đại tẩu.” Nàng mang vẻ mặt cười hướng tới đại thái thái phúc thân,” Biết ngài đã tới, ta cố ý mang mấy đứa nhỏ lại đây thỉnh an ngài. Ai biết ngài lại đi Vĩnh Bình Hầu phủ…… Đợi cho đến bây giờ. May mắn là đợi được ngài.”
Nàng là Nhị thái thái Dụ thị.
” Làm phiền ngươi đợi lâu.” Đại thái thái hướng tới Nhị thái thái phúc lễ, liền có phu nhân trẻ tuổi theo phía sau Nhị thái thái bước ra, kêu một tiếng” Đại bá mẫu”.
Nàng kia bộ dáng hai mươi tuổi, dáng người cao gầy, làn da trắng nõn, mặt mày mềm mại, nhìn qua thập phần thoải mái.
“Tứ Nương!” Đại thái thái cười chào hỏi cùng nàng kia,” Không nghĩ tới ngươi cũng đến đây!”
” Vốn là trở về thăm nương, thế mới biết ngài đã tới Yến Kinh. Liền theo đến đây thỉnh an ngài.Tứ nương cười như gió xuân,”Nghe nói ngài đi Vĩnh Bình Hầu phủ. Đại tỷ có khẻo không?”
Đại thái thái gật đầu cười:” Khỏe! Cám ơn ngươi đã quan tâm.”
” Vậy là tốt.” Tứ nương nghe nhẹ nhàng thở ra,” Ta nghe người ta nói nàng bệnh không nhẹ, ta lại đang trong tháng, không có phương tiện đi thăm. Vẫn rất lo lắng!”
Bảy năm trước, Tam thái thái làm bà mai, đem Tứ Nương làm mai cho trưởng tử của đại lí tự Dư Di Thanh là Dư Nãi Khuê. Ai biết, nàng qua đó không đầy hai năm, Dư Nãi Khuê bệnh chết, nàng theo bà bà trở về quê ở Phú Dương. Dư gia nguyên là nhà nghèo rớt mồng tơi, sau vì Dư Nãi Khuê đậu tiến sĩ mới chậm rãi đặt mua gia sản, tổng cộng chỉ có bốn, năm trăm mẫu đất, trong cả nội ngoại thành chỉ có một tòa nhà, hơn nữa huynh đệ tỉ muội Dư Di Thanh đông đảo, ngày qua hơn nhanh. Nhị thái thái đau lòng nữ nhi, hàng năm đều phải từ công quỹ của mình được phân lấy ra năm trăm lượng bạc cho người đưa đến Phú Dương.
Dư Di Thanh kia học vấn không tồi, Kiến vũ năm năm mươi chín đậu cử nhân. Tân đế đăng cơ hai năm sau mở khoa thi, hắn vội vàng ứng thí, kết quả bị rớt. Nhị thái thái liền lấy cớ “Phú dương không có tiên sinh tốt”, đem nữ nhi, con rể đón vào Yến Kinh, lại nhờ quan hệ của Nhị lão gia mà vào Quốc Tử Giám đọc sách, giúp đỡ thuê một tòa nhà ở phụ cận ngõ Lão Quân Đường.
Chắc là có mẫu thân chiếu cố, nên Tứ Nương lâu nay vẫn không có động tĩnh gì lại liên tục sinh hai đứa con—đứa bé mới sinh ra tháng trước.
” Đứa nhỏ lớn lên có tốt không?” Đại thái thái cười hàn huyên cùng nàng,” Trước đó vài ngày ta cho người mang tặng ngươi chút a giao đặc sản Sơn Đông, ngươi chắc là nhận được? Có ăn được không? Món đó rất bổ cho khí huyết.”
” Nhận được!” Tứ nương vội vàng hướng đại thái thái nói cám ơn,” Đa tạ đại bá mẫu quan tâm.”
Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương liền thừa dịp này tiến lên hành lễ với Nhị thái thái cùng Tứ Nương.
Tứ Nương hồi lễ trở về, Tam phu nhân, Đinh thị dẫn Thất Nương đi ra hành lễ cùng Đại thái thái, Ngũ Nương, Thập Nhất Nương, oanh oanh yến yến, rất náo nhiệt.
Đại lão gia liền cười nói:” Đứng ở nơi này còn ra bộ dáng gì. Nếu không, vào nhà uống chén trà đi?”
Nhị thái thái có mấy phân động tâm, thì nhị lão gia lại nói:” Sắc trời không còn sớm, ngày mai ta còn phải cùng ngươi muốn đi Liễu gia. Thời gian còn dài mà.”
Đại lão gia cũng không lưu khách, chỉ phân phó:” Trên đường cẩn thận.” Lại kêu La Chấn Hưng vẫn khoanh tay đứng ở một bên giúp đỡ tiễn khách, chính mình cùng đại thái thái đứng ở thùy hoa môn đợi xe ngựa nhị phòng chạy ra ngoài mới quay lại nhà chính.
Đại thái thái liền hỏi:” Ngày mai Ngươi muốn đi nhà Liễu các lão? Sao không nói cho ta một tiếng, ta cũng có sự chuẩn bị. Đi Liễu gia làm chuyện gì?”
La gia tam lão gia cưới ấu nữ của Liễu các lão, sau khi La lão thái gia cáo lão hồi hương, Liễu các lão đối với Tam huynh đệ La gia chiếu cố rất nhiều. Mà Tam huynh đệ La gia đối với Liễu các lão cũng rất là tôn kính, ngoại trừ đoan ngọ, trung thu, tết âm lịch ra, từ sinh nhật Liễu các lão, cho tới Liễu gia thiếu gia nạp tiểu thiếp, La gia đều phái quản sự đến chúc mừng.
” Vừa quyết định lúc nãy.” Đại lão gia nhíu mày lại, bộ dáng hơi có chút phiền lòng,”Liễu các lão vì chuyện thuế trà nổ ra phân tranh cùng Trần các lão, tức giận đòi cáo lão hồi hương. Ai biết, hoàng đế thế nhưng liền chuẩn……”
” Cái gì?” Đại thái quá sợ hãi,” Tại sao có thể như vậy?”
” Ngày mốt phải rời kinh.” Đại lão gia thần sắc buồn bã,” Chúng ta cũng chỉ nghe lão Tam nói — lão Nhị nghe nói ngươi đến rồi, nên chuẩn bị mời lão Tam cùng nhau tụ tập trong nhà, ai biết, lại xảy ra chuyện như vậy. Lão Tam cùng vợ hắn đã đến Liễu gia!”
Trên mặt Đại thái thái bày ra bảy sắc thái, bực bội hướng tới Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương khoát tay áo: ” Hôm nay các ngươi cũng mệt mỏi cả ngày, đều đi xuống nghỉ đi!”
Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương ngoan ngoãn khom đầu gối hành lễ đáp “Dạ”, rồi đứng dậy luôn, Đại lão gia cùng đại thái thái đã tiến vào nhà chính, tiếng nói chuyện có thể nghe mơ hồ.
” Nguyên Nương ra sao?”
” Cũng được.” thanh âm Đại thái thái thanh âm căng thẳng,” Vừa lúc, ta có việc quan trọng nói với ngươi……”
Thanh âm dần dần nhỏ lại, trong viện khôi phục sự im lặng.
Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương một trước một sau về tới dãy nhà sau.
******
Sáng sớm ngày hôm sau, Đại lão gia giữ nhị lão gia lại ăn điểm tâm, sau đó hai người cùng đi Liễu gia.
Lúc Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương đi thỉnh an đại thái thái, đại thái thái có chút không yên lòng, liền ngay cả Hưu ca đến cũng không thể làm cho nàng chân chính cởi mở, ngược lại chỉ cho nhũ nương ôm hắn xuống, giữ Đại phu nhân lại, một người nói chuyện.
Hai người ra cửa, Ngũ Nương cười trong suốt nhìn Thập Nhất Nương: “Lại nói, tỉ muội chúng ta đã lâu cũng không có ngồi cùng nhau. Thừa dịp hôm nay nhàn rỗi, muội muội đến phòng ta uống trà đi!” Đã qua những ngày lãnh đạm khinh thường rồi sao.
Thập Nhất Nương hơi giật mình.
Chỉ cần Ngũ Nương một ngày còn không có đạt tới mục đích, nàng một ngày sẽ không thể giải hòa cùng mình.
Ôn hòa thân thiết như vậy, chỉ sợ là có mục đích khác đi!
Nhưng mặc kệ nàng có mục đích gì, nếu mình hờ hững, nói không chừng Ngũ Nương còn tưởng rằng mình cùng với nàng tuyên chiến?
Thập Nhất Nương suy nghĩ, sau đó khe khẽ nhàn nhạt cười:” Tốt a! Chúng ta thật sự đã lâu không có ngồi uống trà cùng nhau!”
Ngũ Nương hơi nghiêng, bộ dáng thực vừa lòng đối với Thập Nhất Nương, sau đó mang nàng đi chỗ mình ở.
Nhìn ra được, Đại phu nhân, vì thu xếp cho các nàng thực sự đã tốn một ít tâm tư. Đông, tây sương phòng không chỉ trang trí giống nhau, liền ngay cả chung trà, miếng kê lót những món đồ vật nhỏ linh tinh này nọ đều giống nhau như đúc, chẳng phân biệt được lẫn nhau.
Hai người ngồi ở Lâm Song đại kháng, Tử Vi dâng trà, Ngũ Nương cười nói với Thập Nhất Nương: “Ta nghĩ cùng ngươi nói một chút chuyện riêng.” Nói xong, liền cho mấy người Tử Vi lui ra.
Thập Nhất Nương cũng cười sai đám người của Hổ Phách lui ra.
Trong phòng chỉ chừa hai người bọn họ, Ngũ Nương liền hít một hơi, vẻ mặt xin lỗi nhìn Thập Nhất Nương:”Muội muội tốt, là ta hiểu lầm ngươi, cho nên mới nơi nơi đều nhìn ngươi không vừa mắt…… Ngươi cũng không cần buồn ta mới được.”
Thập Nhất Nương thật là ngoài ý muốn.
Ăn nói kép nép như vậy, xem dáng điệu, Ngũ Nương là quyết định hạ quyết tâm phải đạt được?
Nàng lộ ra bộ dáng bất an:” Tỷ tỷ mau đừng nói như vậy. Nhất định là ta làm sai ở chỗ rồi, cho nên mới làm cho tỷ tỷ hiểu lầm.” Nói xong, mở to mắt nhìn Ngũ Nương,” Tỷ tỷ, ta rốt cuộc……”
” Đều là ta không tốt.” Dáng điệu Ngũ Nương rất áy náy,” Ngươi không biết, mẫu thân tuyển ngươi cùng ta đến Yến Kinh nhìn đại tỷ, chẳng qua là bởi vì đại tỷ đã xuất giá, đại ca lại ở xa Yến Kinh, dưới gối hư không (ý là không có con cái), nên muốn tìm vài người nữ tử hợp tâm ý nàng cùng giúp nàng nói nói cười cười trên đường, giải buồn thôi.” Mặt nàng lộ ra vẻ phẫn nộ,” Ai biết, việc này trong mắt người có tâm, liền thành thân thể Truân ca không tốt, tỷ tỷ nghĩ muốn trong đám thứ muội chọn ra một người làm thiếp thất……”
Thập Nhất Nương phối hợp nàng lộ ra kinh ngạc: “Còn có việc này? Như thế nào mà cho tới bây giờ ta không có nghe nói qua?”
” Những người đó bắt nạt muội muội tuổi còn nhỏ, chẳng thèm nói trước mặt muội muội.” Ngũ Nương ánh mắt giao động,” Lại đến trong phòng ta đây nhai đi nhai lại.” Nói xong, thì giọng điệu dừng lại, “Không sợ nói lời thật cho ngươi, người nói lời này chính là Đại di nương cùng Nhị di nương.”
Thập Nhất Nương kinh ngạc nhìn Ngũ Nương.
Nàng thật đúng là có năng lực!
Chỉ có điều, Đại di nương cùng Nhị di nương khắp nơi dụ dỗ, nói không chừng, thật đúng là có nói qua lời này hay không cũng không nhất định.
Ngũ Nương nhìn đến biểu tình Thập Nhất Nương, thực vừa lòng. Cười nói:” Đâu chỉ như vậy. Còn nói, mẫu thân mang hai người chúng ta đi, là vì cho đại tỷ từ giữa chọn lựa một người. Cho nên, ngày đó ngươi có vẻ bệnh còn đến phòng ta hỏi ta việc của đại tỷ, ta thực không vui!”
” Tỷ tỷ!” Thập Nhất Nương có chút sợ hãi nhìn Ngũ Nương,” Tỷ tỷ nghĩ ta là muốn…… Ta thật sự còn không biết có việc như vậy…… Chính là trên thuyền nhàm chán, cho nên mới cùng tỷ tỷ nói chuyện phiếm thôi.” Nói xong, lại lộ ra biểu tình tự trách,” Sớm biết như vậy, ta nên nói rõ ràng cùng tỷ tỷ mới đúng. Cũng miễn cho tỷ tỷ hiểu lầm ta!”
” Không, không, không.” Ngũ Nương vội nói,” Lại nói tiếp, việc này đều trách ta. Là ta không có cùng muội muội nói rõ ràng, cho nên mới……” Nàng cúi đầu, sắc mặt ửng đỏ, bộ dáng thẹn thùng,” Mẫu thân từng nói qua việc này với ta…… Nói thân thể tỷ tỷ không tốt, lại lo lắng mình đi không ai chiếu cố Truân ca, cho nên nghĩ muốn ở trong đám muội muội tìm ra người giúp đỡ chiếu cố Truân ca. Nói, trong nhà chỉ có ta cùng Thập Nương trong độ tuổi thích hợp…… Ngươi cũng biết, Thập Nương không được mẫu thân thích. Còn hỏi ta, hỏi ta nguyện ý không…… Ta là một cô nương chưa chồng, sao tiện trả lời…… Cho nên, lúc mẫu thân cho ta đi Yến Kinh, ta chết sống không chịu đi…… Mẫu thân liền khuyên ta, ta nói, ta một người đi, mọi người chẳng phải đều biết…… Mẫu thân liền cho ta và ngươi cùng nhau đến Yến Kinh……”
Thập Nhất Nương ngạc nhiên.
Ngũ Nương vì cái vị trí kia của Nguyên Nương, đã muốn không từ thủ đoạn……
Lấy tính cách đại thái thái, cho dù là thật sự có chuyện như vậy, cũng không thể nói ra. Huống chi Nguyên Nương còn không có chết!
Đối với người mình yêu nhất, lại có lý trí, thì ai cũng sẽ có tâm lí ôm một tia hy vọng, cho rằng nàng nhất định có thể bình phục, sách lược để ngừa vạn nhất này vĩnh viễn cũng sẽ không nói ra……