Phòng thư ký của Đại Hoa bắt đầu hành động trước tiên.
Điều tra toàn bộ nguyên nhân gây ra chuyện này, xác định người trên ảnh chụp là Hạng Tuyết Lê, chứ không phải Tống Như, cũng lấy được một vài chứng cứ.
Trần Viễn lập tức báo cáo cho Dương Gia Cửu.
"Bà chủ bị người ta tung tin nhảm."
"Liên lạc mấy nhà truyền thông chủ yếu, công khai tất cả chứng cứ, nhưng tư liệu chân thật của Hạng Tuyết Lê thì tạm thời giữ lại trước, có tác dụng khác." Anh muốn biết còn có ai gan lớn như trời, tiếp tục nói xấu Tống Như.
Trần Viễn gật đầu, lại nói thêm một câu: "Bọn tôi còn điều tra được, lúc ấy Chúc Thanh Hà ở tại hiện trường, giả làm người đại diện của bà chủ......"
Trong đôi mắt lạnh lùng của Dương Gia Cửu chứa ý lạnh, sau đó, giọng nói cũng trở nên cực kỳ lạnh lẽo: "Xử lý, tôi không muốn lại nhìn thấy cái tên Chúc Thanh Hà này nữa."
"Vâng, Tổng Giám đốc Dương." Trần Viễn trả lời như chém đinh chặt sắt.
Anh ta đi theo Dương Gia Cửu nhiều năm, hiểu rất rõ tình cách của anh.
Lúc này, Chúc Thanh Hà thật sự đá phải tấm sắt rồi.
......
Chúc Thanh Hà một đêm không ngủ, luôn luôn chú ý tình hình trên mạng, cũng tận mắt nhìn thấy mấy bài post về chuyện Tống Như hút thuốc phiện đã thay đổi nhân vật chính.
Nhiều nhà truyền thông chủ yếu cùng sửa cách nói, còn tung ra chứng cứ thực tế, làm sáng tỏ cho Tống Như, người trên ảnh chụp là Hạng Tuyết Lê!
Chúc Thanh Hà khiếp sợ không thôi, cả người đều đổ mồ hôi lạnh.
Đạo diễn Triệu nói đúng, sau lưng Tống Như thật sự có người! Hơn nữa bối cảnh của người này còn sâu không lường được.
Rõ ràng chỉ ngắn ngủi trong một đêm, không, là trong vòng mấy tiếng, thay đổi tình thế.
Đây là chuyện ngay cả Oatlets cũng không làm được, nhưng mà, mấy năm trước Tống Như lặng yên không chút tiếng tăm, cho dù có đại gia ở sau lưng giúp cô ta, giữa bọn họ cùng không phải quan hệ đứng đắn gì.
Nhiều lắm, Tống Như chỉ là một người thứ ba bị bao nuôi thôi.
Chúc Thanh Hà xốc lại tinh thần. Chuẩn bị lái xe đi tìm Ngụy Lãng, nhìn xem còn có cách nào hay không, nhưng cô vừa mới ra khỏi cửa, đã bị điện thoại vừa gọi đến ngăn lại.
"Cô Chúc, mời cô đến ngân hàng chúng ta thanh toán tiền nợ còn lại."
"Vì sao, không phải vẫn chưa tới lúc đáo hạn sao?" Chúc Thanh Hà có chút bực dọc, cô vừa mới bị Oatlets sa thải, tình hình kinh tế cũng không dư dả gì.
"Đây là quy định mới, vì danh dự của cô, xin cô phối hợp." Đối phương đã cực kỳ lễ phép rồi.
Không còn cách nào, Chúc Thanh Hà đành phải đi xử lý chuyện tiền vay trước.
Bên kia, mẹ của Hạng Tuyết Lê chủ động tìm đến một nhà truyền thông khóc lóc kể lể, kêu oan cho con gái trước ống kính.
"Con bé còn nhỏ như vậy, vừa mới ra mắt, sao có thế làm ra chuyện này được! Tôi biết giới giải trí các người luôn rất hỗn loạn, chắc chắn là cái người tên Tống Như kia ghen tị với con gái của tôi, nói xấu con bé! Vẻ ngoài của bọn họ giống nhau như vậy, sao mấy người có thể chắc chắn người bị chụp không phải là Tống Như kia, mà là con gái của tôi chứ? Chẳng lẽ các ngươi đều nhận tiền của cô ta?"
Mẹ của Hạng Tuyết Lê một mực chắc chắn là Tống Như hất nước bẩn lên người Hạng Tuyết Lê.
"Con gái của tôi là loại người gì, tôi hiểu rất rõ, con bé không thể nào hút thuốc phiện được!"
"Là Tống Như giở thủ đoạn ở sau lưng, vu oan hãm hại!"
Khi bài báo này được công khai trên mạng, Trương Vân ngồi trong phòng làm việc lộ ra nụ cười châm chọc.
"Bọn họ thật sự càng ngày càng quá đáng."
Tự mình xuống địa ngục chưa đủ, còn hất bát nước bẩn lên người khác.
Đầu tiên Trương Vân bảo bộ phận quan hệ xã hội đi xử lý, cũng lấy danh nghĩ của Oatlets tuyên bố nói rõ, nói với quần chúng bên ngoài, Tống Như không có liên quan gì tới chuyện này, nếu lại có truyền thông hoặc cá nhân tự tung tin đồn nhảm, sẽ sử dụng pháp luật giữ gìn danh dự cho Tống Như.
Hơn nữa còn nói với Tống Như, cho dù có xảy ra chuyện gì, đều có công ty giải quyết cho cô.
Tống Như cũng thả lỏng, ở trong nhà hưởng thụ kỳ nghỉ.
Khi Oatlets tuyên bố công khai nói rõ, mẹ của Hạng Tuyết Lê trực tiếp chơi trò tự sát.
Nói là nếu không đúng lúc bị phóng viên phát hiện, e rằng thật sự sẽ chết người.
Tống Như nhìn thấy tin tức trên TV, gọi điện thoại cho Dương Gia Cửu: "Gia Cửu, em muốn đến cục cảnh sát một chuyến." Có một số chuyện nhất định phải làm sáng tỏ, hơn nữa còn phải sử dụng chứng cứ đanh thép nhất, triệt để chặn miệng của những người đó.
Nếu không chuyện này sẽ trở thành một vết nhơ trong cuộc đời của Tống Như, không thể xóa đi.
Dương Gia Cửu lên tiếng: "Bảo chị Hy và Tiêu Dịch Trạch đi cùng với em, giải quyết một lần, nếu có kẻ nào ảnh hưởng đến em, anh sẽ bảo Trần Viễn đi qua."
Có anh ở sau lưng, Tống Như không cần phải lo lắng chuyện gì cả.
"Được, yên tâm đi." Tống Như mỉm cười cúp điện thoại, thay một bộ quần áo thường ngày thoải mái đơn giản, đi đến cục cảnh sát.
Bây giờ tin tức trên mạng lộn xộn rắc rối, có rất nhiều dân mạng trẻ tuổi nghi ngờ đạo đức của Hạng Tuyết Lê, cũng có rất nhiều fan cùng tuổi thậm chí nhỏ tuổi hơn cô ta lên tiếng, người như Hạng Tuyết Lê hoàn toàn không xứng làm thần tượng! Cô ta chỉ biết phá hư bầu không khí của xã hội thôi.
Lỡ như có fan vị thành niên học theo cô ta, cũng bị lây nhiễm nếp sống không tốt, vậy ai đến gánh vác trách nhiệm đây!
Hạng Tuyết Lê rất có thể sẽ bị giới giải trí phong sát.
Những hành động của mẹ cô ta, chẳng những không giúp cho cô ta, ngược lại còn đẩy cô ta đến vực sâu không thể quay đầu.
Nhưng mà vào lúc mọi chuyện không ngừng lên men, mẹ của Hạng Tuyết Lê vẫn không ngừng nói xấu Tống Như, bà ta ngồi trên giường bệnh ở bệnh viện, lại để phóng viên phỏng vấn lần nữa.
"Con gái của tôi có gì sai! Con bé có vẻ ngoài giống Tống Như, thì phải bị nói xấu hút thuốc phiện sao?"
"Tôi sinh nó ra nuôi nó lớn, tuyệt đối sẽ không sinh ra một con quỷ gây chuyện thị phi, những người vu khống cho một cô bé mới mười bảy tuổi, mấy người mới là ma quỷ!"
Các phóng viên không ngừng đi vào phòng bệnh, đưa micro đến trước mặt bà ta.
"Bà thật sự chắc chắn, người hút thuốc phiện là Tống Như sao?"
"Nếu không còn có ai!" Mẹ của Hạng Tuyết Lê cực kỳ tức giận, hét to về phía ống kính
"Bà cảm thấy sự thật của chuyện này là Tống Như hút thuốc phiện, vào quán bar, sau đó lừa gạt quần chúng nói xấu con gái bà Hạng Tuyết Lê, đúng không?" Phóng viên truy vấn: "Nhưng mà đến nay Hạng Tuyết Lê không biết đã đi đâu, Tống Như lại tuyên bố nói rõ trước, còn chủ động báo cảnh sát, xin cảnh sát điều tra, nếu cô ấy thật sự làm chuyện thẹn với lòng, sẽ làm như vậy sao?"
"Tôi không biết!" Lúc mẹ của Hạng Tuyết Lê nghe thấy báo cảnh sát, rõ ràng rất kích động, gấp gáp đẩy phóng viên ra.
Các phóng viên hai mặt nhìn nhau, tắt camera.
Chuyện này cũng không cần thiết phải hỏi nữa, mẹ của Hạng Tuyết Lê nói tới nói lui chỉ có hai câu đó, bà ta đang dùng nước mắt làm lá chắn.
Người vào đêm đó cuối cùng là ai, rất nhiều người đều nhìn ra rồi.
Vào lúc câu chuyện dần dần khó nắm bắt, Tống Như - một trong những người có liên quan cuối cùng cũng xuất hiện, mà cô lựa chọn xuất hiện ở cục cảnh sát, chủ động yêu cầu giải quyết chuyện này.
Người đại diện và trợ lý của cô đi theo bên cạnh cô, bọn họ chỉ làm một chuyện.
Chính là để Tống Như đi kiểm tra nước tiểu.
Cô cũng không tự giải thích cho mình, sự thật là chứng cứ có thể chứng minh sự trong sạch của cô nhất.