Để làm tấm hình này thêm chân thực, Lăng Diệp thuê rất nhiều tài khoản ảo đăng link dẫn đến tấm ảnh này lên trên mạng, chỉ là bây giờ còn chưa thể xem được, đợi đến giây phút anh ta công bố là đã đủ cho mọi người tin tưởng rồi.
Lăng Diệp muốn đến hiện trường xem xem Dương Gia Cửu và Tống Như giải thích làm sao!
Anh ta vừa bước ra khỏi khách sạn, chuẩn bị đến buổi họp báo là đã bị người họ Lăng tìm thấy, đưa đến trước mặt Lăng Triển.
Nhìn thấy con trai mình không ra gì như thế, Lăng Triển suýt chút nữa đã tức đến trào máu.
"Vô liêm sỉ! Mày coi mày là cái gì mà muốn đấu với Dương Gia Cửu? Không biết tự lượng sức mình!"
"À, trong mắt của cha, đứa con ruột là con đây còn không bằng anh ta phải không?"
"Người ta từng bước từng bước một dẫn dắt Đại Thiên lên đến địa vị ngày hôm nay, dựa vào tài năng của chính mình, còn mày? Mày đã làm được gì cho Long Đằng rồi, suốt ngày chỉ biết rượu chè gái rú!"
"Cha...Cha đừng xem thường con như thế."
"Cha già rồi, cha còn chùi đít cho mày được bao lâu nữa?"
Nghe Lăng Triển nói vậy, lửa giận trong lòng Lăng Diệp triệt để tan biến hết.
Anh ta nói chắc: "Hôm nay con muốn cho cha xem, trước mặt con, Dương Gia Cửu chẳng là cái thá gì hết!"
Lăng Diệp nói rồi bèn đẩy cửa bỏ đi, anh ta khó chịu lắm rồi, chẳng phải chỉ nói cô diễn viên đó mấy câu thôi sao? Tại sao tất cả mọi người đều chỉ trách anh ta, chỉ là con đàn bà bị vô số thằng đàn ông chơi thôi cơ mà, anh ta chỉ đùa cợt một chút thì làm sao?
Lại vì một mình cô ta mà khiến cho hai công ty trở mặt với nhau, phá vỡ sự cân bằng kềm hãm lẫn nhau à?
Buồn cười!
Anh ta giậm chân ga, phóng về phía Đại Thiên, chẳng phải chỉ là buổi họp báo thôi sao? Tất nhiên anh ta phải đến tận nơi xem Dương Gia Cửu tức đến không nói nổi câu nào rồi.
Nếu trong mắt cha anh ta đã là đồ chỉ biết gây họa, vậy thì gây họa thêm một lần có làm sao đâu!
Mười phút trước khi buổi họp báo bắt đầu, Thụy Khắc lại nhận được thêm một chứng cứ mới, bởi vì cậu đại nhà họ Lăng vẫn còn đang làm mấy chuyện ghê tởm!
Trong hội trường, nhóm phóng viên ngồi rất chỉnh tề, ai nấy đều ngẩng đầu nhìn về bục sân khấu.
Cánh phóng viên đã nghe rất rõ ràng những lời Dương Gia Cửu đã nói hồi trưa, nhưng không ngờ rằng Lăng Diệp vẫn còn tấm ảnh nặng ký!
Một bên nói vốn không thân thiết gì hết, một bên kêu yêu nhau oanh oanh liệt liệt dữ lắm, rốt cuộc sự thật là gì, bọn họ tin rằng buổi họp báo ngày hôm nay sẽ đưa ra được kết luận.
"Sắp mở màn rồi, Lăng Diệp đến chưa?"
"Anh ta đến hả? Không thể nào, tôi nhận được tin tức, tối qua anh ta còn bao hết cái hội sở Rumba uống rượu, bây giờ có khi còn say khướt trong lòng ngực của em tiếp viên nào ấy chớ."
"Phú nhị đại mà sống giống anh ta được, cũng đủ thấy buồn rồi."
Vẻ mặt của Thụy Khắc vẫn bình tĩnh như thường, anh ngồi xuống bục chính rồi nhìn quanh cánh phóng viên, đã xác định rõ ràng nhiệm vụ hôm nay của anh rồi, Long Đằng và mấy đơn vị truyền thông tung tin đồn nhảm không rõ sự thật đó đều là đối thủ của bọn họ.
Vì buổi họp báo này mà anh còn không đi tiễn Thượng Quan Lệ được, bọn họ vừa quen nhau, biểu hiện của người bạn trai là anh đây thật không xứng chức chút nào.
Buổi họp báo diễn ra theo đúng giờ hẹn, mà trước khi buổi họp báo diễn ra, Lăng Diệp còn chưa đến.
"Chắc chắn là anh ta không đến rồi!"
Thụy Khắc nghe tiếng cánh phóng viên dưới sân khấu bàn bạc, hoàn toàn không quan tâm đến việc Lăng Diệp có đến hay không, anh ta đến cũng chỉ để cho buổi họp báo ngày hôm nay thêm phần thú vị mà thôi.
Thụy Khắc nhấc tay, cánh phóng viên và nhân viên công tác đều trở nên im lặng.
Giờ phút mà bọn họ trông đợi đã đến.
Thụy Khắc đứng trước micro, cúi người chào tất cả mọi người: "Các người bạn phóng viên dành ra chút thời gian quý giá của mọi người để đến tham dự buổi họp báo này, vất vả cho mọi người rồi."
"Xin các bạn hãy chú ý lắng nghe những lời mà tôi sắp nói đây, bởi vì, tôi chỉ nói một lần mà thôi!"
Cánh phóng viên lần lượt giơ máy chụp hình lên đối diện với Thụy Khắc, nhưng vào lúc này, cánh cửa đột nhiên vang lên cùng với những tiếng ồ ngạc nhiên, mọi người đều nhìn về phía cánh cửa, chỉ thấy Lăng Diệp mặc chiếc áo khoác len xám, đeo mắt kính đen bước vào.
Anh ta không hề để ý mà vẫy tay với cánh phóng viên: "Không phải nói đợi tôi đến mới bắt đầu sao?"
Thụy Khắc nhìn về hướng anh ta đứng, mở miệng nói: "Giám đốc Lăng, mời ngồi."
"Không phải chứ, sao có mỗi mình tôi? Tống Như đâu? Lăng Diệp cợt nhả gọi tên Tống Như, mà ngữ khí này...làm người ta thấy mà khó chịu.
Vẻ mặt của Thụy Khắc lạnh hẳn xuống: "Xin lỗi, Tống Như của chúng tôi không muốn gặp anh, cô ấy sợ thấy buồn nôn."
Câu nói này rất đỗi lạnh lùng sắc sảo, mang theo khí thế của tổng giám nghệ sỹ cấp S.
Vào lúc này, anh trút hết cơn tức giận vì không thể đi tiễn Thượng Quan Lệ lên người Lăng Diệp.
"Anh!" Lăng Diệp bị chọc tức không nhẹ, lại dám không khách sáo với anh như vậy ở chốn đông người, Dương Gia Cửu dạy dỗ cấp dưới như thế nào vậy.
Nhưng lúc đối diện với ống kính của phóng viên, anh ta treo nụ cười vô lại lên mặt ngay lập tức, làm ra vẻ không có sao mà cười cười: "Tình nhân làm trò với nhau là bình thường ấy mà, tôi không quan tâm tới tính cách thất thường của cô ấy đâu."
Có thể nói được câu cũng tương đối vô liêm sỉ rồi!
Thụy Khắc lười dây dưa với anh ta tiếp, anh nhấc tay lên, nhân viên bắt đầu đưa ra chứng cứ.
Đèn trong hội trường được chỉnh tối đi, tấm ảnh trên màn hình lớn được khuếch đại rất nhiều lần, đấy chính là tấm ảnh Lăng Diệp công khai vào chiều ngày hôm nay, tấm hình Tống Như hôn người đàn ông nào đó.
Bởi vì tấm hình được phóng to hơn nhiều, cho nên có thể phân biệt được ngũ quan mơ mơ hồ hồ của người đàn ông ấy, hình như quả thật có hơi giống Lăng Diệp.
Mấy tay phóng viên đưa mắt nhìn nhau, không biết trong hồ lô của Thụy Khắc đang bán thuốc gì, bọn họ công khai tấm hình này, không lẽ là để thừa nhận Lăng Diệp có quan hệ với Tống Như thật?
"Tôi cảm thấy hình như là Lăng Diệp..."
"Không phải là thật đấy chứ?"
"Đợi thêm chút nữa xem!"
Thụy Khắc bấm laptop, một tấm ảnh khác lại hiện ra trên màn hình lớn, chiếu song song với tấm vừa nãy, điểm khác nhau duy nhất là tấm thứ hai không có cách nào nhận ra được ngũ quan của người này.
Thụy Khắc bật mic, chỉ nói một câu: "Đây là tấm hình đầu tiên được đưa lên mạng, xin mọi người chú ý đến chiều cao và vóc dáng của hai người nam trong này."
Sau khi được Thụy Khắc nhắc nhở, cánh phóng viên mới quan sát hai phương diện này thêm lần nữa, chỉ cần nhìn thoáng qua thôi là đã thấy khác ngay.
Trong tấm hình ban đầu, người đàn ông ấy cao hơn Tống Như rất nhiều, nhưng tấm hình mà Lăng Diệp đưa ra, người nọ chỉ cao xấp xỉ cô, hơn nữa vóc dáng của hai người cũng khác...
Lẽ nào, hình Lăng Diệp tung lên đã bị đụng tay đụng chân vào?
Sự thật bày ra trước mắt, nhưng Lăng Diệp vẫn cười giễu: "Rốt cuộc anh muốn nói gì?"
Thụy Khắc không phản bác lại anh ta, mà tiếp tục mở thêm một tấm ảnh nữa, là tấm ảnh chụp trang viên từ cao xuống, còn đính kèm thêm thông tin và địa chỉ của trang viên này.
"Nếu người trong ảnh là anh, vậy thì tại sao anh với Tống Như lại gặp nhau ở đây, trang viên này là của anh à?"
"Không biết, Tống Như dắt tôi vào đấy."