"Dịch Trạch, đến anh rồi." Trương Vân nhỏ giọng nhắc nhở người bên cạnh, trong ánh mắt lộ rõ uy hiếp.
Tiêu Dịch Trạch nhìn mặt bàn, chậm rãi ngước mắt: "Các vị... Hôm nay tôi ngồi ở đây, chính là để giải thích mọi chuyện. Nhưng trước đó, tôi muốn nói cái khác trước."
"Tôi vào nghề đã hơn mười năm, đã từng làm qua trợ lý, từng chuyển đạo cụ, từng diễn áo rồng, tôi thậm chí còn nhớ không rõ mình đã đi theo bao nhiêu nghệ sĩ..."
"Tôi ở trong giới giải trí này, gặp qua quá nhiều người giả dối, xảo quyệt, có những người nổi tiếng xinh đẹp, nhưng làm những chuyện giả thần giả quỷ!"
"Sự thật? Cái gì là sự thật! Lúc các người hướng máy ảnh về phía tôi, những lời tôi nói đều là thật sao?"
Tiêu Dịch Trạch tâm tình bỗng nhiên trở nên kích động, trước khi Trương Vân kéo anh ta, anh ta đột nhiên cầm microphone lên: "Tôi còn nhớ rất rõ nữ nghệ sĩ lúc trước của tôi, Trác Ngọc! Cái tên này, các người có phải đã cảm thấy rất xa lạ rồi hay không?"
Các phóng viên nhìn nhau, không hiểu tại sao Tiêu Dịch Trạch lại nhắc tới Trác Ngọc.
Trương Vân nắm chặt quyền, cô ta phát hiện chuyện này đang đi ngược lại với những gì cô ta nghĩ!
"Vào ngày xảy ra tai nạn xe cô năm đó, chúng tôi cãi nhau một trận, cô ấy không thể khống chế được cảm xúc của chính mình mới có thể sau khi uống thuốc, lái xe xông ra đường..."
"Lúc đó, Oatlets cũng mở một buổi họp báo như ngày hôm nay, công bố cái gọi là chân tướng!"
"Tôi tin rồi, tôi thật sự tin rồi. Bởi vì hai người đại diện tốt nhất của Oatlets là bạn tốt của tôi, mà Tổng Giám đốc của Oatlets cũng là..."
"Đủ rồi! Dịch Trạch, đừng làm loạn." Trương Vân tiến lên trước kéo anh ta lại, ra tín hiệu bảo Ngụy Lãng phía dưới sân khấu đi khống chế cục diện.
Nhưng mà Tiêu Dịch Trạch đẩy cô ta ra, tiếp tục cầm lấy microphone, thanh âm càng lớn: "Trác Ngọc chết, là Oatlets ba người này một tay tạo thành đấy! Bọn họ vì không chế tiền đồ của nghệ sĩ mà phát ra tin tức yêu đương của nghệ sĩ, lần lượt uy hiếp họ."
"Nếu không phải bởi vì các người, Trác Ngọc sẽ không chết!"
Tất cả phóng viên đều ngây ngẩn cả người, Tiêu Dịch Trạch cứ như thế đột nhiên nói ra bí mật đã công bố cách đây mấy năm.
Sắc mặt Trương Vân đã vô cùng khó coi, cô ta tàn khốc níu Tiêu Dịch Trạch lại,sau đó sai người mang anh ta đi, hóa ra anh ta muốn chống đối lại cô ta.
"Không có tác dụng đâu, âm mưu của cô sẽ không thể đạt được đâu."
"Cô ghen ghét Trác Ngọc, muốn khống chế cô ấy, vì vậy cô hại chết cô ấy. Bây giờ lại đến lượt Tống Như!"
"Cái chết của Trác Ngọc đã qua nhiều năm như vậy, chứng cứ đã bị các người tiêu hủy rồi. Nhưng tất cả những chuyện gần đây Tống Như trải qua đều là sự thật, đoạn ghi âm đó là tôi tận tay ghi lại!"
"Tôi vẫn còn bản gốc..."
Ngụy Lãng mang theo các nhân viên an ninh xông lên sân khấu, cưỡng ép kéo Tiêu Dịch Trạch đi ra ngoài, tuy rằng đã khống chế được cục diện nhưng lại náo loạn đến vô cùng khó coi.
Trương Vân ra vẻ trấn định, muốn cứu vãn cục diện ngoài ý muốn ban nãy.
Nhưng mà, dưới sự tò mò của phóng viên, người vốn dĩ không nên xuất hiện lại đột nhiên đi vào!
Dáng vẻ cao gầy của cô khắc sâu trong kí ức tất cả mọi người, cô hiện giờ phải đang ở Paris mới đúng...
"Tống Như!"
"Cô không phải đang hoạt động ở Paris sao?"
"Thật không ngờ tới cô sẽ xuất hiện trong tình cảnh này, sân khấu hiện tại của Oatlets thật sự quá đặc sắc!"
Tất cả mọi người chờ Tống Như mở miệng, tất cả camera đều hướng về phía cô.
Vào lúc này, sự xuất hiện của cô có thể thay đổi mọi thứ hay không?
Cô rõ ràng là nữ nghệ sĩ ít xuất hiện nhất trong giới giải trí, nhưng luôn bị cuốn vào vòng xoáy, không biết lần này còn có thể thành công thoát thân như những lần trước hay không!
Trương Vân giữ chặt microphone trong ta, hung hăng liếc Ngụy Lãng một cái, cô ta phải khống chế thế cục hôm nay!
Các nhân viên an ninh của Oatlets cũng đều đi về phía Tống Như.
Chỉ là, sau lưng Tống Như cũng có sáu vệ sĩ, hơn nữa đều là vệ sĩ vũ trang đẳng cấp quốc tế.
So sánh với nhau, hành động bên phía Oatlets rõ ràng yếu hơn nhiều, bọn họ chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn Tống Như lướt qua mọi người, đi thẳng lên phía sân khấu.
Hiện tại, thời gian kết thúc hợp đồng của Tống Như với Oatlets chỉ còn lại mấy tuần ngắn ngủi, họ đã từ những người bạn từng cùng nhau nâng champagne chúc mừng trở thành kẻ địch của nhau!
"Cô... không phải đang ở Paris sao?"
"Tôi sợ đến lúc đó tôi mới trở về thì tất cả đều không thể vãn hồi được nữa rồi." Tống Như chậm rãi tháo kính râm xuống, lạnh lùng liếc nhìn Trương Vân.
Tống Như đi nửa bước tiến lên phía trước, trong ánh mắt toát ra vài phần lãnh ngạo.
"Cô không nên làm như vậy."
Trong lòng Trương Vân chứa đầy sự thù hận, vì sao? Vì sao Tống Như luôn xuất hiện ở thời điểm quan trọng nhất? Mọi thứ cô ta cất công chuẩn bị sẽ bị phá hủy ở đây hay sao?
Không, cô ta vẫn còn cơ hội.
Chỉ cần Tống Như mở miệng, cô ta sẽ lấy thân phận Tổng Giám đốc Oatlets phủ định mọi thứ, khiến cánh truyền thông đều thấy rõ, Tống Như không có trách nhiệm với công việc như thế nào, cố tình vứt bỏ lịch trình ở Paris trở về nước làm mất uy tín của cô ta.
Chỉ là... Mọi thứ đều vượt ra khỏi những gì Trương Vân nghĩ.
Tống Như không hề mở miệng, mà là đem cơ hội này giao vào tay Tiêu Dịch Trạch: "Tiếp tục đi, nói với mọi người, chân tướng đến tột cùng là cái gì?"
Tiêu Dịch Trạch không thể tin nhìn Tống Như, cô vì trợ lý, không tiếc cùng Hà Văn vạch mặt, bây giờ lại vượt vạn dặm xa xôi từ Paris trở về để giải vây cho anh ta.
Anh ta hít sâu một hơi, trong nội tâm tràn đầy tín niệm kiên định, anh ta muốn kể từ đầu đến cuối chuyện này cho toàn thế giới!
Tiêu Dịch Trạch trấn tĩnh lại, trước ống kính lấy điện thoại di động ra, ấn mở khóa, phát đoạn ghi âm trong điện thoại lên.
"Tôi lấy danh dự cá nhân đảm bảo, những gì ghi âm trong đây hoàn toàn là sự thật, tôi sẽ căn cứ vào pháp luật giải quyết chuyện này."
"Mà Tổng Giám đốc Trương Vân của công ty giải trí Oatlets, thật ra đã từng lấy bữa ăn làm điều kiện, muốn lợi dụng nhân khí của Tống Như để làm chuyện xấu, bị Tống Như từ chối, mới có thể dẫn tới những tin đồn vô căn cứ liên quan tới Âu Thần."
"Về sau, cô ta vì khống chế tình thế phát triển, bên trong phong sát Tống Như, đem toàn bộ tài nguyên của cô giao cho những nghệ sĩ khác, ngay cả khi Tống Như tỏa sáng trong quảng cáo của WM, cô ta cũng nhất định không bỏ qua."
"Thậm chí vì không để Tống Như đến Vân Lộ phỏng vấn, bắt cóc em trai của trợ lý Tống Như, muốn áp chế cô ấy..."
"Mà những chuyện này còn chưa xong, ngay ở sàn diễn tại Paris mấy ngày trước, cô ta tự mình bỏ ra giá tiền rất lớn mua được nam người mẫu và đám chó săn, muốn một lần nữa dội gáo nước bẩn lên nghệ sĩ của chính nhà mình!"
"Sau khi Tống Như ký hợp đồng với Oatlets, tôi với tư cách là người đại diện của cô ấy, có thể chứng minh những chuyện này đều là sự thật, hoàn toàn từ một tay vị Tổng Giám đốc Trương này mà ra!"
Lời nói của Tiêu Dịch Trạch vang vọng, bao quanh khắp đại sảnh.
Các phóng viên tất cả đều ngây ngẩn cả người, chuyện này đã không phải là Oatlets nội đấu đơn giản như vậy, tất cả hành động của Trương Vân làm cho người ta tức lộn ruột...
Bả vai Trương Vân run rẩy không ngừng, cô ta không nghĩ tới sự tình lại đột nhiên biến thành như vậy.
Cô ta nắm chặt microphone trong tay, cả buổi nói không nổi nửa chữ biện minh cho chính mình, bởi vì những lời Tiêu Dịch Trạch nói đều là sự thật, chỉ cần những phóng viên kia liên hệ một chút với tin tức khoảng thời gian đó, nhất định sẽ phát hiện ra rất nhiều chứng cứ.